ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 211

biết chuyện cô Bowers trả lại chuỗi ngọc trai nhưng lại là giả, anh rất ngạc
nhiên.

“Anh có chắc không anh Doyle, việc vợ anh không có chuỗi hạt giả

mang theo trên tàu thay vì chuỗi hạt thật?”

Simon lắc đầu cương quyết.
“Ô, chắc chắn là không. Tôi dám chắc điều đó. Linnet rất thích chuỗi

ngọc ấy và đeo nó khắp mọi nơi. Chuỗi hạt còn được bảo hiểm cho mọi rủi
ro, do đó tôi nghĩ điều đó có thể khiến cô ấy hơi chểnh mảng một chút.”

“Vậy chúng ta phải tiếp tục tìm kiếm thôi.”
Ông bắt đầu mở tủ và Race bắt đầu lục soát chiếc va-ly. Simon tròn mắt.

“Này, không phải các ông nghi ngờ ông Bessner già lấy nó đấy chứ?”

Poirot nhún vai. “Cũng có thể. Sau cùng thì chúng ta biết gì về bác sĩ

Bessner nào? Chỉ là những gì ông ấy đưa ra thôi.”

“Nhưng ông ấy không thể giấu chúng ở đây mà tôi không thấy.”
“Ông ấy không thể giấu bất cứ thứ gì trong ngày hôm nay mà anh không

thấy. Nhưng chúng ta không biết vụ tráo đồ xảy ra lúc nào. Có thể ông ấy
làm việc đó cách đây mấy ngày.”

“Tôi chưa bao giờ nghĩ được đến thế.”
Nhưng cuộc tìm kiếm vẫn được tiếp tục.
Ca-bin kế tiếp là của Pennington. Hai người họ cũng mất một khoảng

thời gian để lục soát, đặc biệt họ khám xét kỹ một va-ly đựng toàn giấy tờ
pháp lý và kinh doanh, hầu hết đều cần chữ ký của Linnet.

Poirot lắc đầu không vui: “Mọi thứ dường như rõ ràng. Anh đồng ý

chứ?”

“Nhất trí. Nhưng ông già này không phải là kẻ ngốc. Nếu một giấy tờ

nghi vấn nào đó – một thư ủy quyền hay là loại giấy tờ giống như vậy –
chắc chắn ông ta đã hủy nó đầu tiên.”

“Đúng thế.”
Poirot nhấc lên một khẩu súng Colt to, nặng ra khỏi ngăn kéo đầu tiên,

nhìn rồi đặt nó xuống, lầm bầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.