ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 227

rằng có ai đó đã nghe lén được câu chuyện của chúng tôi ngay tối ở trong
vườn tại Assuan. Có một câu của anh Tim Allerton về những điều anh nghe
được và làm đêm hôm án mạng. Những câu trả lời quan trọng của Louise
Bourget sáng hôm nay. Có một sự thật là bà Allerton uống nước, con trai bà
uống whisky và soda, còn tôi uống rượu vang. Thêm vào việc hai chai sơn
móng tay và câu ngạn ngữ tôi đưa ra. Cuối cùng là mấu chốt của vấn đề,
việc khẩu súng được bọc bởi một khăn tay rẻ tiền và một mảnh vải nhung
màu tím và bị ném xuống sông…”

Race im lặng trong giây lát rồi lắc đầu.
Ông thú nhận: “Không, tôi vẫn chưa thấy gì. Xin lỗi, tôi biết anh muốn

hướng tôi tới cái gì, nhưng theo tôi thấy thì đến giờ nó vẫn chưa có tác
dụng.”

“Có đó… có đó. Anh chỉ mới thấy một nửa sự thật thôi. Và hãy nhớ điều

này – chúng ta phải bắt đầu lại từ đầu bởi vì khởi đầu chúng ta đã hoàn toàn
sai rồi.”

Race tức thì nhăn mặt.
“Tôi quen với chuyện đó rồi. Đối với tôi, những việc trinh thám thường

là gạt bỏ hết các khởi đầu sai và bắt đầu lại.”

“Đúng, sự thật là thế. Vậy mà nhiều người không làm. Họ chấp nhận một

giả thuyết nào đó, và cứ thế tuân theo. Nếu có một sự kiện nhỏ không phù
hợp, họ sẽ quẳng nó sang một bên. Nhưng thường các sự việc không tuân
theo giả thuyết lại quan trọng. Tôi phát hiện ra sự quan trọng của việc khẩu
súng biến mất khỏi hiện trường. Tôi biết nó có ý nghĩa gì đấy, nhưng tôi chỉ
mới phát hiện được nó cách đây nửa tiếng thôi.”

“Tôi vẫn chưa thấy gì cả!”
“Rồi anh sẽ thấy thôi! Chỉ cần suy nghĩ những điểm tôi đã chỉ ra. Còn

bây giờ chúng ta hãy làm rõ vụ bức điện tín. Ấy là nếu vị bác sĩ chấp nhận
việc này với chúng ta.”

Bác sĩ Bessner vẫn còn không vui. Ông trả lời tiếng gõ cửa của hai người

đàn ông bằng gương mặt nhăn nhó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.