ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 262

Cô liếc nhanh qua Tim. Tim thô lỗ gật đầu với gương mặt căng thẳng

ghê gớm.

“Thời gian chính xác phải không anh Allerton?”
Allerton liền đáp: “Khá chính xác.”
Rosalie ườn mắt nhìn anh ta. Môi cô mấp máy – rồi há hốc…
“Nhưng anh không – anh không…”
Người thanh niên liền nhanh miệng: “Không, tôi không giết cô ấy. Tôi là

một tên trộm, không phải là một tên giết người. Mọi thứ xảy ra cùng lúc,
như cô cũng biết đấy. Tôi nhắm đến chuỗi hạt ngọc trai của cô ấy thôi.”

Poirot xen vào: “Chuyện của Allerton là thế này, anh ấy vào phòng của

Linnet tối qua và đánh tráo chuỗi hạt thật bằng chuỗi hạt giả.”

“Anh đã làm thế à?” Rosalie đưa ánh mắt nghiêm nghị, buồn rầu, và như

trẻ con hỏi anh.

Tim đáp: “Đúng vậy.”
Sau đó là một khoảng lặng. Đại tá Race cử động không ngừng.
Poirot nói với giọng tò mò: “Như tôi nói, đó là câu chuyện của anh

Allerton, được kiểm chứng một phần bởi chứng cứ của cô. Hay có nghĩa là
có bằng chứng rằng anh ấy đã đến ca-bin của Linnet Doyle vào tối qua,
nhưng lại không có chứng cớ cho biết anh ấy lại làm như vậy vào lúc nào.”

Tim tròn mắt nhìn ông: “Nhưng ông biết mà!”
“Tôi biết gì chứ?”
“Ơ – ông biết tôi giữ chuỗi hạt ngọc trai.”
“Đúng thế – đúng thế! Tôi biết anh có chuỗi hạt, nhưng tôi không biết

anh lấy nó lúc nào. Có thể trước mười hai giờ đêm… Anh vừa mới nói rằng
Linnet Doyle chắc không biết vụ đánh tráo. Và tôi không chắc về điều đó.
Giả sử cô ấy đã phát hiện ra… Giả sử cô ấy thậm chí còn ý thức được ai
làm việc đó… Giả sử tối hôm qua cô ấy đe dọa sẽ tung hê hết mọi chuyện,
và anh biết chắc chắn rằng cô ấy sẽ làm điều đó… và giả dụ anh đã lỏm
nghe được câu chuyện ở phòng lớn giữa Jacqueline de Bellefort và Simon
Doyle, rồi ngay khi không còn ai ở trong phòng lớn, anh lẻn vào và lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.