ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 270

“Trời! Cũng chẳng biết điều chút nào. Nếu bạn yêu một người đàn ông,

bạn có dám bắn anh ta không? Không, bạn rất biết điều hay lẽ phải.”

Cornelia liền đáp: “Dù gì thì tôi cũng không thích mấy vụ ‘bùm bùm’

như thế.”

“Dĩ nhiên cô không như thế rồi. Cô rất nữ tính.”
Race liền ngắt ngang câu chuyện. “Vì anh Doyle đã ổn rồi nên không có

lý do gì mà tôi lại không đến chỗ anh ấy tiếp tục câu chuyện chiều hôm
nay. Anh ấy sẽ thuật lại vụ bức điện tín.”

Khối cơ đồ sộ trên người bác sĩ Bessner rung lên bần bật.
“Hô hô hô, thật vui đấy! Doyle đã kể cho tôi chuyện đó rồi. Đó là bức

điện tín về rau củ quả – khoai tây, rồi a-ti-sô, tỏi tây – Trời! Không biết tôi
có nghe nhầm không?”

Race liền đứng bật dậy khỏi ghế, kêu lên.
“Trời ơi. Thì ra là thế! Richetti!”
Ông nhìn xung quanh ba gương mặt còn lại chưa hiểu chuyện gì.
“Một mật mã mới – đã từng được sử dụng trong cuộc nổi loạn ở Nam

Phi. Khoai tây có nghĩa là súng máy, a-ti-sô là chất nổ… vân vân. Richetti
cũng như tôi, không phải là một nhà khảo cổ học! Hắn là một tên phiến
loạn nguy hiểm, đã từng giết người nhiều lần rồi, và tôi thề rằng hắn sẽ còn
giết người nữa. Mọi người biết đấy, cô Doyle chỉ tình cờ mở bức điện tín ra
thôi. Nếu cô ấy đề cập những thứ đó trước mặt tôi, hắn sẽ biết tỏng rằng thể
nào hắn cũng bị thất bại!”

Sau đó, Race quay sang Poirot hỏi: “Đúng không anh bạn? Có phải

Richetti không?”

Poirot liền đáp: “Hắn ta là đối tượng của anh đấy. Tôi cũng từng nghĩ

hắn có gì đó không ổn. Có vẻ như hắn không có sơ hở nào trong vai trò của
một nhà khảo cổ, chứ không phải là một con người bình thường.”

Ông ngừng lại một thoáng rồi tiếp: “Nhưng Richetti không hề giết Linnet

Doyle. Trước đây tôi chỉ biết được ‘nửa đầu’ về kẻ thủ ác. Còn giờ đây tôi
đã biết được ‘nửa sau’. Bức tranh đã hoàn chỉnh. Nhưng mọi người cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.