ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 281

30

KHUYA HÔM ẤY, Hercule Poirot tới gõ cửa một ca-bin.

Một giọng nói vang lên: “Mời vào” và viên thám tử bước vào.
Jacqueline de Bellefort đang ngồi trên ghế. Ở một chiếc ghế khác kê sát

tường là một cô phục vụ to lớn.

Mắt Jacqueline nhìn Poirot một cách dò xét. Cô liền phẩy tay về phía cô

phục vụ.

“Cô ấy có thể đi được không?”
Poirot gật đầu về phía người phục vụ và cô gái đi ra ngoài. Poirot kéo

ghế đến ngồi gần Jacqueline. Cả hai đều không nói với nhau lời nào. Khuôn
mặt Poirot không được vui.

Cuối cùng Jacqueline là người lên tiếng trước.
“Vâng, mọi thứ cũng qua rồi! Ông quá thông minh đối với chúng tôi, ông

Poirot.”

Poirot thở dài, đưa hai tay ra, ông dường như câm lặng một cách kì lạ.
Rồi Jacqueline nói nghiêm túc: “Dù sao đi nữa, ông cũng không có nhiều

bằng chứng. Dĩ nhiên là ông không sai, nhưng nếu chúng tôi muốn lừa gạt
ông…”

“Thưa cô, sự việc không thể xảy ra theo cách khác được.”
“Điều đó đủ để thấy đây là một cái đầu biết lý luận, nhưng tôi vẫn không

tin nó có thể thuyết phục được bồi thẩm đoàn. Ô, chà – cũng không thể
ngăn được. Ông mà kể hết cho Simon, thì thể nào anh ấy cũng suy sụp.
Anh ấy mất trí rồi, con cừu non tội nghiệp, rồi sẽ thú nhận tất cả cho mà
xem.” Cô gái lắc đầu, tiếp tục. “Ảnh là một người thua cuộc rất dở.”

“Nhưng cô lại là một người thua giỏi đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.