ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 54

“Chính xác, thưa cô. Cho dù thế nào…! Mọi thứ đều như thế, phải

không?”

Linnet ngẩng đầu lên nhìn ông.
“Ý ông là sao?”
Poirot đổi giọng, đổ người về phía trước, giọng rất tự tin và dễ thương,

ông lịch sự trả lời: “Sao cô phải bận tâm nhiều vậy, thưa cô?”

“Tại sao ư? Vì chuyện này thật vô lối! Tôi cảm thấy khó chịu vô cùng!

Tôi đã nói với ông tại sao rồi mà!”

Poirot lắc đầu.
“Cô không nói hết tất cả mọi việc.”
Linnet hỏi lại lần nữa: “Ý ông là sao?”
Poirot ngả người về phía sau, khoanh tay lại và nói một cách lãnh đạm.
“Cô hãy nghe tôi nói đây, thưa cô. Tôi sẽ quay lại quá khứ một chút nhé.

Cách đây khoảng một hoặc hai tháng, tôi đã dùng bữa tối tại một nhà hàng
Ở London. Ngay cạnh bàn của tôi có một cặp thanh niên nam nữ. Họ trông
rất vui vẻ, và hình như đang yêu nhau. Họ rất tự tin khi nói về tương lai.
Thật ra thì những gì tôi nghe thấy không có ý nghĩa gì với tôi cả; họ có vẻ
không bận tâm xem những ai nghe thấy họ và những ai không nghe thấy.
Tấm lưng của chàng trai hướng về phía tôi, nhưng tôi thấy được gương mặt
của cô gái. Khuôn mặt ấy trông thật mãnh liệt. Cô ấy đang yêu – bằng cả
trái tim, linh hồn, và thể xác của mình – cô ấy không phải là típ người yêu
hời hợt và yêu nhiều lần đâu. Đối với cô gái ấy, mọi chuyện thật rõ ràng,
hoặc là yêu, hoặc là không yêu. Hai người họ đã đính hôn và chuẩn bị cưới;
đó là những gì tôi nghe được; và họ cũng thảo luận những nơi họ sẽ đến
trong kỳ trăng mật. Họ dự định đi Ai Cập.”

Ông dừng lại. Linnet liền hỏi dồn: “Rồi sao?”
Poirot tiếp tục: “Đó là một, hai tháng về trước, nhưng gương mặt của cô

gái đó thì tôi không thể quên được. Chắc chắn rằng tôi sẽ nhận ra gương
ngay mặt ấy khi tôi gặp lại. Và tôi cũng nhớ cả giọng nói của anh chàng đó
nữa. Giờ thì có lẽ cô cũng đã đoán ra thời khắc tôi lại một lần nữa nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.