ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 56

thích cô ấy, nhưng thậm chí trước khi gặp tôi, anh ấy đã mang cảm giác
rằng mình phạm sai lầm. Ông Poirot, xin hãy nhìn sự việc kỹ càng. Simon
nhận ra chính tôi là người anh ấy yêu, chứ không phải Jackie. Anh ấy sẽ
làm gì chứ? Sẽ cao thượng và cưới người phụ nữ mà anh ấy không còn
quan tâm sao – và rồi có thể phá hỏng cuộc đời của cả ba người ư – vì thật
mơ hồ là anh ấy có thể làm cho Jackie hạnh phúc trong những trường hợp
như thế? Nếu thật sự anh ấy phải kết hôn với Jackie khi anh ấy gặp tôi thì
tôi đồng ý đó là nghĩa vụ mà anh ấy phải gắn bó với cô ấy – dù tôi cũng
không thật sự chắc chắn về điều này. Nếu một người không hạnh phúc thì
người còn lại cũng phải chịu đựng điều tương tự thôi. Nhưng đính hôn vẫn
chưa thật sự là một điều ràng buộc. Nếu phạm phải sai lầm, tốt hơn hết là
đối diện với nó trước khi quá trễ. Tôi phải thú nhận là điều này rất khó
khăn đối với Jackie, và tôi rất lấy làm tiếc – nhưng nó đã như thế rồi.
Không thể thay đổi được!”

“Tôi nghi ngờ lắm.”
Cô trừng mắt nhìn ông.
“Ông nói như vậy là sao?”
“Tất cả những gì cô nói rất hợp lý. Nhưng có một điều không giải thích

được.”

“Điều gì?”
“Thái độ của chính cô. Trông thấy cô, cũng như những rắc rối cô đang

gặp, thì cô có thể nhìn nó theo hai chiều hướng. Hoặc nó có thể gây cho cô
phiền phức – mà đúng thật như vậy, hoặc nó làm khơi dậy sự thương cảm
nơi cô – rằng người bạn của cô chắc hẳn đã bị tổn thương nhiều để có thể
gạt bỏ mọi luân thường đạo lý sang một bên. Nhưng đó không phải là cách
mà cô phản ứng. Không, đối với cô, sự đeo bám này là không thể chịu nổi –
và tại sao lại như thế? Chỉ có một lý do thôi – đó là cô cảm thấy tội lỗi.”

Linnet liền nhảy dựng lên.
“Sao ông lại dám nói như thế? Thưa ông Poirot, thật sự là ông đã đi quá

xa rồi đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.