ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 98

Linnet thốt lên: “Ở đây nóng quá. Chúng ta hãy ra ngoài đi.” Rồi ba

người đi qua chiếc cửa xoay. Hercule Poirot liền ngoái đầu lại. Ông quan
sát kỹ lưng của Fanthorp; rồi đưa mắt qua cái dáng dài thượt của Ferguson
đang ngửa đầu ra sau và huýt sáo khe khẽ.

Cuối cùng, Poirot nhìn qua phía góc phải, nơi bà Van Schuyler ngồi. Bà

Van Schuyler đang chằm chằm nhìn Ferguson.

Chiếc cửa xoay lại mở và Cornelia ào vào.
Bà già chụp liền: “Lâu thế. Cháu đã đi đâu vậy?”
“Cháu xin lỗi, dì Marie. Len không ở chỗ dì nói. Nó ở cái túi khác…”
“Cháu yêu, đúng là cháu hoàn toàn không thể tìm được thứ gì hết! Dì

biết, cháu nhiệt tình, nhưng cháu phải cố thông minh và nhanh nhẹn hơn.
Phải tập trung vào.”

“Cháu xin lỗi, dì Maire. Cháu e rằng cháu rất tối dạ.”
“Cháu yêu, không ai tối dạ cả nếu họ cố gắng. Dì đã cho cháu đi cùng

chuyến này, và ngược lại dì mong một ít sự chú tâm.”

Cornelia đỏ mặt.
“Cháu rất xin lỗi, dì Marie.”
“Còn cô Bowers đâu rồi? Đã quá mười phút giờ dì phải nhỏ thuốc rồi.

Nhanh đi tìm cô ấy đi. Bác sĩ nói việc này rất quan trọng…”

Ngay lúc đó cô Bowers bước vào, mang theo một ly thuốc nhỏ.
“Thuốc của bà đây, bà Van Schuyler.”
“Đáng lẽ tôi phải có nó lúc mười một giờ chứ.” Bà già nạt lại. “Nếu có

một thứ tôi ghét thì tôi cho rằng đó là sự không đúng giờ.”

Cô Bowers đáp: “Thật sao.” Rồi cô nhìn đồng hồ của mình. “Chính xác

nửa phút nữa mới tới mười một giờ.”

“Đồng hồ của tôi là mười một giờ mười phút.”
“Tôi nghĩ bà sẽ thấy đồng hồ của tôi chạy đúng. Nó chạy rất chính xác.

Không bao giờ sai lệch một chút nào.” Cô Bowers vẫn khá điềm tĩnh.

Bà Van Schuyler uống đánh ực mọi thứ trong ly thuốc. Rồi bà tiếp: “Tôi

cảm thấy còn tệ hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.