ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 128

mất công tổ phụ một phen vun bồi. Do đấy, chôn vùi tổ đức, phá sạch tổ
nghiệp, cam chịu bần tiện. Đấy chính là bệnh chung của kẻ phú quý trong cả
cõi đời.

Đời đời giữ cho đức tổ tiên vĩnh cửu chẳng bị chìm lấp chỉ có mỗi nhà

họ Phạm ở Tô Châu là bậc nhất từ xưa đến nay. Từ Văn Chánh Công (Phạm
Trọng Yêm) đời Tống đến nay, đến mãi cuối đời Thanh, hơn tám trăm năm,
gia phong chẳng suy sụp, con cháu nối tiếp nhau đỗ đạt, đáng gọi là nhà thư
hương đời đời. Nhà họ Bành ở Trường Châu từ đầu đời Thanh đến nay, khoa
bảng đứng đầu thiên hạ. Nhà ấy có bốn năm người đỗ trạng nguyên, có lúc
cả mấy anh em cùng làm quan cực phẩm. Nhưng họ đời đời sùng phụng
Phật pháp, dù là trạng nguyên, tể tướng vẫn hằng ngày đọc Cảm Ứng, Âm
Chất Văn để noi gương thành ý, chánh tâm, tận tụy thờ vua, giúp dân.

Gã cuồng sanh kia bảo những sách ấy là để hạng ông già, bà cả quê mùa

tin theo, chẳng những chẳng biết vì sao thánh hiền là thánh hiền, mà còn
chẳng biết vì sao người là người nữa kia! Sống làm thây đi, thịt chạy, chết
mục nát cùng cỏ cây. Lại còn ác nghiệp khó tiêu, vĩnh viễn trầm luân trong
ác đạo. Gã ấy cứ vênh váo tự coi mình là hạng học rộng thông suốt, đến nỗi
đời sau, những danh từ “thiên, địa, phụ mẫu” còn chẳng được nghe đến, còn
đáng gọi là hay ư?


* Đừng có nói nhà mình nghèo hèn, chẳng thể rộng chứa âm đức, hành

phương tiện lớn. Phải biết rằng ba nghiệp thân - khẩu - ý đều ác thì không có
gì ác bằng, còn nếu ba nghiệp thân - khẩu - ý đều thiện thì không có chi
thiện bằng!

Như có người ngu chẳng tin nhân quả, chẳng tin tội phước báo ứng

ngông nghênh, ngạo ngược, dựa theo những điều đã nói trong An Sĩ Toàn
Thư mà giảng cho kẻ ấy, khiến hắn bắt đầu tin nhân quả dần dần, kế đó thâm
tín Phật pháp, cuối cùng là vãng sanh Tây Phương, liễu sanh thoát tử. [Độ]
một người như thế, công đức vô lượng vô biên, huống hồ là nhiều người.

Nhưng mình phải nghiêm túc không tỳ vết mới cảm ứng được người

chung quanh. Vợ con mình tin nhận, vâng làm, người khác trông thấy mới
ham thích, nào phải đâu là tiền của nhiều [mới tích chứa âm đức được]!


* Người sanh trong thế gian có được cái vốn để thành đức, thành tài,

dựng công lập nghiệp, và có được một tài, một nghề để nuôi thân cùng gia
đình, đều là do sức chủ trì của văn tự mà được thành tựu. Chữ nghĩa là của
cải quý báu nhất trong thế gian, có thể khiến kẻ phàm thành thánh, biến kẻ
ngu thành trí, kẻ nghèo hèn thành phú quý, kẻ tật bệnh trở thành khỏe mạnh.
Đạo mạch thánh hiền được lưu truyền thiên cổ; kinh doanh nuôi sống mình
và gia đình, để của cải lại cho con cháu, không việc gì chẳng nhờ vào sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.