ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 141

sanh tế thần bèn vui mừng, hớn hở, coi đấy là chuyện làm phước, chẳng biết
tương lai sẽ phải biến thành những giống vật ấy. Lúc bị người giết, có miệng
chẳng nói được, không cách nào thoát khỏi.

Huống những ai đã thâm nhập Phật pháp, đã thọ đại giới nhà Phật, là bậc

cao nhân lỗi lạc suốt đời ăn chay, do ham muốn ăn thịt bèn vô cớ bịa
chuyện, giết vô số sanh mạng để cúng tế. Cái tội nghịch trời, trái lý, dối
thánh, khinh hiền ấy khiến cho đời đời kiếp kiếp sẽ mãi mãi làm các loài vật
bị giết chóc ấy, há chẳng đáng buồn bã lắm sao?


* Người đời mắc bệnh cùng bị những tai nạn nguy hiểm, chẳng biết

niệm Phật tu thiện, lại lầm lạc cầu đảo quỷ thần, đến nỗi sát hại sanh mạng.
Nghiệp tăng thêm nghiệp, thật đáng thương xót! Người sống trong đời có
những cảnh duyên gì, đa phần là do túc nghiệp.

Đã mắc bệnh khổ, nên niệm Phật tu thiện, sám hối túc nghiệp, nghiệp

tiêu bệnh sẽ lành. Hạng quỷ thần kia chính họ còn đang trong biển nghiệp,
sao có thể tiêu nghiệp cho người khác được? Dù là vị chánh thần có đại oai
lực đi nữa thì oai lực của vị ấy so với oai lực của Phật, Bồ Tát khác chi lửa
đom đóm sánh với ánh sáng mặt trời! Đệ tử Phật chẳng hướng về Phật, Bồ
Tát cầu đảo, lại hướng về quỷ thần cầu đảo, chính là tà kiến, chính là trái
nghịch lời Phật dạy. Không thể không biết điều này!

Thêm nữa, hết thảy chúng sanh đều là cha mẹ quá khứ, là chư Phật vị lai,

lẽ ra nên kiêng giết, phóng sanh, yêu tiếc mạng sống loài vật, chớ nên theo
tri kiến thế tục, cho rằng dâng thức ngon lành lên cha mẹ mới là hiếu. Kẻ
chưa nghe Phật pháp chẳng biết sự lý luân hồi lục đạo, lầm tưởng đấy là
hiếu, còn tha thứ được. Chứ nếu là người đã nghe Phật pháp, giết phụ mẫu,
thân thuộc quá khứ để phụng dưỡng cha mẹ hiện tại và dùng trong tang tế
v.v... chẳng những chẳng phải là hiếu đạo, mà còn thành ngỗ nghịch nữa!

Bởi vậy, do nghe nghĩa đế chân thật của Phật pháp những người thông

đạt đều chẳng chịu làm theo những pháp quyền tạm của thế tục. Bởi những
pháp tạm bợ ấy chỉ thuận theo mê tình thế tục mà lập, chẳng phải là đạo thấy
thấu suốt nhân quả ba đời của đức Như Lai vậy!


* Trong các ác nghiệp, chỉ có sát nghiệp là nặng nhất. Khắp dưới gầm

trời, không một ai chẳng tạo sát nghiệp. Dù cả đời chẳng sát sanh, nhưng
hằng ngày ăn thịt tức là hằng ngày sát sanh! Bởi chẳng giết, chắc chắn chẳng
có thịt! Kẻ mổ thịt, kẻ săn bắt, kẻ đánh cá đều là để cung cấp cho nhu cầu
của người ăn thịt, họ giết hại thay cho mình.

Nhưng một ải ăn thịt - ăn chay thật sự là nguyên nhân chẳng nhỏ khiến

chúng ta thăng hay trầm, thiên hạ bình trị hay loạn lạc vậy. Những ai yêu
thân mình và yêu thương khắp cả mọi người trên cõi đời, muốn được trường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.