ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 238

của cha mẹ cả! Đúng là chỉ uổng công đuổi theo cái ngọn, chẳng xét đến cái
gốc. Huống hồ là sát sanh để dâng lên cha mẹ hay để cúng tế khiến cho cha
mẹ càng bị oán thù kết chặt, mãi mãi phải đền trả chẳng ngơi ư?
Đạo hiếu xuất thế gian, xét về mặt Tích cũng giống như thế gian chăm
nom, phụng dưỡng... cho đến lập thân dương danh, nhưng cái gốc là khiến
cho cha mẹ huân tu đại pháp của Như Lai. Cha mẹ còn sống thì khéo léo
khuyên dụ sao cho cha mẹ ăn chay niệm Phật cầu sanh Tây Phương. Ăn
chay ắt chẳng tạo sát nghiệp, vừa diệt được túc ương. Niệm Phật thì ngầm
thông Phật trí, thầm hợp diệu đạo. Nếu quả thật tin sâu, nguyện thiết cầu
sanh Tây Phương, ắt đến lúc lâm chung được Phật tiếp dẫn, gởi thân nơi
chín phẩm sen. Từ đấy siêu phàm nhập thánh, liễu sanh thoát tử, mãi mãi xa
lìa các khổ trong chốn Sa Bà, thường hưởng các sự vui trong chốn Cực Lạc.

Cha mẹ đã khuất bèn thay cha mẹ dốc sức tu Tịnh nghiệp, chí thành hồi

hướng cho cha mẹ. Nếu tâm thật sự chân thiết, cha mẹ sẽ được lợi ích; nếu
chưa vãng sanh liền được vãng sanh. Nếu đã vãng sanh, phẩm sen sẽ cao
thêm. Đã phát tâm được như thế thì sẽ tương ứng với bốn hoằng thệ nguyện,
khế hợp Bồ Đề giác đạo; há đâu chỉ riêng cha mẹ được lợi ích mà công đức
thiện căn, phẩm vị đài sen của chính mình cũng sẽ cao siêu thù thắng!

Huống lại dùng chính thân mình thuyết pháp khiến cho khắp mọi đồng

luân cùng phát lòng hiếu thuận. Đạo hiếu ấy mới là thật nghĩa rốt ráo, chẳng
phải như thế gian chỉ mong lợi lạc cho sắc thân và đời này, bỏ qua tâm tánh
và đời sau chẳng buồn bàn tới! Vì thế biết rằng đạo Phật lấy hiếu làm gốc.
Do đó, kinh Phạm Võng dạy: “Hiếu thuận với cha mẹ, sư tăng, Tam Bảo.
Hiếu thuận là pháp chí đạo. Hiếu gọi là Giới”’
.

Lại như trong các giới Giết - Trộm - Dâm - Dối, kinh đều nói phải sanh

tâm từ bi, tâm hiếu thuận. Trong giới “Chẳng thực hành phóng sanh, cứu
mạng”, kinh Phạm Võng dạy: “Hết thảy người nam là cha ta, hết thảy người
nữ là mẹ ta, đời đời chẳng lúc nào ta chẳng sanh ra từ họ. Vì thế lục đạo
chúng sanh đều là cha mẹ ta, giết chúng sanh để ăn thịt chính là giết cha mẹ
mình”.
Bởi thế mới nói đạo Hiếu của Phật giáo gồm khắp tứ sanh lục đạo từ
vô thỉ trước đến tận vị lai sau, chẳng thể đem chuyện chỉ biết một đời một
thân ra so sánh được. Biết vậy rồi mà chẳng kiêng giết phóng sanh, ăn chay
niệm Phật thì làm sao trọn hết được đạo hiếu chí cực không chi hơn được
nữa đây?

* Tự mình đã tu trì Tịnh nghiệp thì cũng phải nên dạy hết mọi người
quen biết cùng tu Tịnh nghiệp. Nên dựa theo phần Phổ Khuyến Môn trong
sách Long Thư Tịnh Độ khiến cho ai nấy tùy phần tùy sức gieo thiện căn
chẳng thể nghĩ bàn này. Đã muốn đem pháp này dạy người thì nên dạy từ
thân đến sơ, nỡ nào để thê thiếp, con cái chẳng được hưởng lợi ích này ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.