ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 8

đợi Phật tiếp dẫn vãng sanh. Suốt một năm như thế, chẳng những chưa vãng
sanh mà tình cờ sao, trong một lần đang niệm Phật, niệm đến mức tâm
không cảnh vắng, tâm tịnh Phật hiện, đích thân thể hội mùi vị “niệm mà vô
niệm, vô niệm mà niệm”.

Từ đó, thân thể của tôi ngày càng khang kiện, máy cassette tặng cho

người khác, đem hết thảy tiền bạc mình dành dụm hoặc đồ cúng dường của
tín đồ, mỗi mỗi đều dùng làm phương tiện khuyên người khác niệm Phật,
phỏng theo cách của Liên Tông Tứ Tổ Pháp Chiếu Ðại Sư và Ngũ Tổ Thiếu
Khang Ðại Sư, xin tiền đem cho trẻ, dụ chúng niệm Phật, hoặc mua tự điển,
bút chì tặng cho trường tiểu học, hoặc mua bút máy, sổ nhật ký tặng cho học
trò bậc cao trung trở lên. Trước hết, dạy chúng lễ Phật, niệm Phật, rồi mới
tặng cho chúng thứ này, thứ nọ. Trong vòng khoảng một cây số, không có
trẻ nhỏ nào chưa từng nhận lãnh sự giáo hóa, bố thí của tôi. Ai nấy thấy tôi
đều kêu lên: “Tiểu sư phụ! A Di Ðà Phật!” Sau hơn một năm như thế, lớn
nhỏ đều biết niệm Phật.

Một hôm, tôi nhận được công văn kêu đi nhập ngũ

4

, ngày trình diện là

mồng Một tháng Năm năm Dân Quốc sáu mươi ba (1974), trong lòng thầm
nghĩ: “Lần này đi quân dịch, chuyện sanh tử khó lòng đảm bảo, vạn nhất
chết trận thì biết làm sao, chẳng bằng lúc còn sống phải dự bị ổn thỏa mới
nên!” Nhân đó, bèn đem bộ Tịnh Ðộ Tùng Thư 20 quyển mới mua chưa lâu
(lúc ấy, còn đang trong thời kỳ ấn hành, chưa in xong toàn bộ) tặng cho
Truyền Ðạo học trưởng, đem các tự điển Từ Hải và Khang Hy tặng cho pháp
sư Minh Quảng. Cố lão sư có tặng cho tôi một bản Thánh Giáo Tự của
Vương Hy Chi, mang từ Ðại Lục qua, thật là của báu vô giá, tôi cũng tặng
luôn cho bạn đồng học là Ngộ Khiết. Áo hải thanh và y ca sa tặng luôn cho
bạn đồng học là Ngộ Quán. Còn thì đồ đạc trong ngoài, dù lớn hay nhỏ đều
tặng hết cho đại chúng, chỉ còn mỗi một cái túi da xấu xí là chưa tặng ai cả.
Lòng nghĩ nếu như trong quân đội, vạn nhất mình may mắn bỏ xác cũng là
nguyện vọng của mình đã thành đạt. Vì sao vậy? Vì tôi đã sớm chuẩn bị,
nhớ kinh Ðịa Tạng có dạy: “Hết thảy công đức đã làm khi còn sống, đều thọ
được hết cả. Nhưng chết đi, làm hết thảy công đức thì bảy phần chỉ được
hưởng một phần”. Cho nên những điều mình có thể làm được trong khả
năng của mình thì đều làm hết.

Vì thế, một hai ngày trước khi nhập ngũ, tôi đem số tiền tín đồ cúng

dường là bảy ngàn đồng, chia thành ba phần: Một phần là năm ngàn đồng
tặng cho công trình xây dựng Tịnh Giác Dục Ấu Viện (viện nuôi trẻ Tịnh
Giác). Một phần là sáu trăm đồng cúng dường cho huynh đệ đồng tu. Còn tự
mình chỉ mang 1.400 đồng đi nhập ngũ mà thôi.

Sau đấy, suốt ba tháng tại trung tâm huấn luyện, chịu cam khổ như mọi

người. Có tháng, tiền chỉ còn ba trăm năm mươi đồng, lại cần phải mua thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.