ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 98

lẫn người, của kẻ còn lẫn người mất. Nếu như chẳng đặt nặng lòng thành,
chỉ cốt xa hoa, khoa trương, khoe mẽ cùng người, có thể nói là: “Dùng đám
tang người thân để bày trò náo nhiệt”, chẳng phải là điều con cái nên làm.


* Ngay lúc thân mắc bệnh nặng, lúc chưa thể chắc chắn sẽ sống hay

chết, hãy dạy cho mọi người ai nấy vì mẹ chí thành khẩn thiết niệm “nam
mô A Di Ðà Phật”, ngõ hầu tuổi thọ chưa tận sẽ chóng lành bệnh, tuổi thọ đã
hết sẽ chóng được vãng sanh Tây Phương. Các con ông hiếu tâm tinh thuần,
chuyên dốc, ắt sẽ đều thường trì niệm như cứu đầu mình bị cháy. Như thế,
nào phải chỉ hữu ích cho phu nhân, mà thật sự còn có ích lợi sâu xa cho các
cậu con ông nữa kia.

Người phàm mắc bệnh thì dùng thuốc để trị, nhưng cũng không nhất

quyết phải dùng đến thuốc. Bệnh chẳng thể dùng thuốc trị, dù có tiên đan
cũng vô dụng, huống hồ là thuốc của thế gian? Chẳng cần biết là bệnh trị
được hay không, đều nên dùng thuốc A Già Ðà. Thứ thuốc này tuyệt đối
chẳng hại người. Uống vào, dù thân hay tâm đều kiến hiệu liền.

Người sống trong thế gian, chẳng luận lâu hay mau, rốt cuộc cũng một

lần chết. Cái chết ấy chẳng đáng tiếc, nhưng chỗ sẽ trở về sau khi chết chẳng
đáng để sắp đặt sẵn hay sao? Người có lực lượng tự mình sắp đặt thỏa đáng,
yên ổn, lẽ cố nhiên khi lâm chung chẳng cần đến người khác giúp đỡ. Nhưng
nếu được hỗ trợ lại càng thêm đắc lực. Người không lực lượng phải nên bảo
gia quyến thay mình niệm Phật, ắt sẽ đề khởi được chánh niệm, chẳng đến
nỗi bị ân ái buộc ràng, vẫn y như cũ bị ái tình trói buộc vào cõi này chẳng
thể ra khỏi !


* Với việc đảo bệnh, tiến vong, người đời nay hay dùng những cách như

tụng kinh, lễ sám, làm đàn Thủy Lục v.v... Riêng Quang đối với những
người quen biết mình đều dạy niệm Phật. Vì lợi ích của việc niệm Phật còn
hơn tụng kinh, lễ sám, lập đàn Thủy Lục v.v... rất nhiều. Vì sao vậy?

Tụng kinh thì người không biết chữ không tụng được. Dù biết chữ

nhưng tụng nhanh như nước chảy, người miệng lưỡi hơi chậm chạp cũng
không tụng theo nổi. Người lười biếng tuy tụng được, cũng chẳng chịu tụng.
Hóa ra chỉ hữu danh vô thực. Lễ sám, lập đàn Thủy Lục cứ theo đó mà suy.

Niệm Phật thì không một ai là chẳng niệm được. Dù có kẻ lười nhác

chẳng chịu niệm, nhưng mọi người cùng hòa tiếng niệm, kẻ ấy chẳng bịt tai
nên một câu Phật hiệu tất nhiên sẽ phân minh rành rọt rót vào tâm. Dù chẳng
niệm có khác gì là niệm! Như người nhiễm hương, thân có mùi thơm; nào
phải họ muốn thơm, chẳng mong như vậy mà lại được vậy! Vì thân quyến
cầu an, tiến vong, chẳng thể không biết điều này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.