ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 110

nhìn chăm chú vào các nàng “Lỡ vô tình để ai đó nghe được rồi nói lại cho
hắn nghe, sẽ không hay lắm”.

“Sao lại phải làm thế? Mạc thiếu gia có biết thì cũng có làm sao đâu?

Dù có dấu thì sớm muộn mọi người cũng đều biết hết thôi mà”. Nhìn vẻ
mặt do dự của tiểu thư, Đông Mai thở dài “Tiểu thư có muốn cho lão gia
biết chuyện này không?”.

“Không được”, Kinh Vô Tuyết hối hả la lên thất thanh, rồi mới hạ thấp

âm lượng “đây là chuyện riêng của ta, ta muốn tự mình xử lý”.

“Thế tiểu thư định tính sao?”

“Ta cũng không biết nữa, ta đã quen hắn từ khi còn nhỏ xíu, chỉ cách

xa một khoảng thời gian, hắn đã biến đổi không ngờ, trở thành một người
mà ta tưởng như không quen biết”. Nàng vừa nói vừa thở dài não nề, bên
cạnh hắn có quá nhiều hông nhan tri kỷ.

“ Tiểu thư……” Đông Mai nhăn mày.

“Vô Tuyết con cũng dùng bữa trưa ở nơi này sao?”

“ Lí bá, người có muốn ngồi chung bàn với con luôn không?” Kinh Vô

Tuyết vừa thấy người tới, lập tức đứng dậy nghênh đón.

“Lí tổng quản” Đông Mai vội đứng lên, cúi người hành lễ.

“Người nhà cả mà, không cần khách sáo, ta cũng tới đây dùng bữa,

nhìn hai người các con đang nói chuyện, nên đi tới đây để chào hỏi”. Lí bá
vừa nói vừa vung tay ra hiệu cho Vô Tuyết và Đông Mai cứ thoải mái ngồi
xuống ghế.

Kinh Vô Tuyết quan tâm hỏi thăm “Chuyện của trà phường giải quyết

xong hết chưa?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.