ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 116

“Ngươi có làm sao không?”. Càng đi vào gần căn phòng thanh âm của

tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn, nàng lo âu cất tiếng hỏi thăm, không có tiếng
người đáp trả, nàng nóng vội đẩy cửa phòng, cánh cửa hoàn toàn không
khóa.

Lập tức, nàng chạy ào vào, “buông vị cô nương kia ra…… Cô

nương……” Thấy hai người đang quấn lấy nhau ở trên giường, thân thể lõa
lồ, bao lời mà nàng muốn nói đã phải nuốt vào bên trong.

Chuyện tốt đang làm bị phá khiến hai người đang nằm trên giường

cứng đờ, xấu hổ trừng trừng nhìn nàng.

“Ngươi là ai?” Cô nương nằm trên giường là người thức tỉnh đầu tiên,

nàng chưa từng nhìn thấy tiểu nha đầu này bao giờ.

“Các ngươi đang là cái gì vậy, vì sao lại không mặc quần áo?” Kinh

Vô Tuyết ngốc nghếch hỏi, cô nương kia nhìn lại nàng sắc mặt đỏ ửng
không trả lời.

“Không phải chuyện của ngươi, mau đi ra ngoài đi”, phát hiện nam tử

bên cạnh đang nhìn tiểu nha đầu này chảy nước miếng, sợ rằng tiền bạc sẽ
bị tuột khỏi tay, cô nương kia nhìn nàng sẵng giọng “nhìn cái gì mà nhìn,
chúng ta tiếp tục, mặc kệ nha đầu ngu ngốc này”.

Nam tử nghe thấy nữ nhân bên cạnh nói vậy thì thần mặt, xoay người

về phía nữ nhân kia, cúi người vặn vẹo thân mình.

“Á! Thực sự xin lỗi, ta lập tức đi ra ngoài ngay đây”. Kinh Vô Tuyết

mơ hồ nhận thấy mình không nên tiếp tục ở lại đây để nhìn cảnh không nên
nhìn, mặt đỏ tai hồng xoay người vội vàng đi ra ngoài, bất chợt nắp hộp giữ
Tiểu Bụi bị bật tung.

“ A…… chuột”. Tiếng thét vang xuyên qua mái nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.