ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 156

thùng đỏ hồng của nàng một hồi lâu, hắn đúng lên định bỏ đi, đi đến cửa lại
nhịn không nổi, chạy vội về bên cạnh nàng hôn liên miên bất tuyệt vào mặt
nàng, sau đó cất cao giọng cảnh cáo “Nàng là thê tử của ta nhớ đây”. Xong
đâu đấy mới tiêu sái rời đi.

Hắn hội chờ hắn mới có quỷ! Hướng hắn đích bóng dáng phẫn cái mặt

quỷ, hắn phủ trứ vị bình tĩnh đích tim đập,trống ngực, hắn muốn đi tìm hai
tỉ vấn hỏi nàng nên sao ma bạn? Chẳng lẻ thực phải,muốn đó hắn?

Có là đồ ngốc mới ngồi yên đây để chờ hắn. Hướng về phía bóng dáng

của Mạc Lân, nàng làm mặt quỷ, rồi chạy thẳng về nhà, tim vẫn đạp thình
thích như trống trận. Nàng phải tìm nhị tỷ để hỏi nàng đã bị làm sao mới
được? Và có thật là nàng phải thành thân với hắn không?

Meo giải thích:

1. Hưu phu : bỏ chồng

2. Hạ bộ : Hầy, meo ngượng lắm, ai biết giải thích thay meo đi, nhưng

hiểu nôm na là ở phía dưới cũng được.

“Vào thư phòng rồi nói sau”, Mạc Lân sau khi ra lệnh cho Mạc Cấn

thì hai người cùng nhau đi xuyên qua dãy hành lang dài hun hút, bước vào
một căn phòng thanh tĩnh nằm riêng biệt một góc của Lân Tuyết Lâu.

Khẽ ra hiệu cho tùy tùng rút lui, Mạc Lân xoay người bắt gặp sắc mặt

u ám của Mạc Cấn, hắn ngay lập tức hiểu chuyện “Trông sắc mặt của ngươi
thì có lẽ là đã để cho hắn trốn thoát rồi chứ gì?”.

“Thuộc hạ nhất thời sơ ý, không nghĩ hắn lại gian giảo tới thế trong

hang động còn âm thầm thiết kế một cửa bí mật”. Mạc Cấn nói xong khẽ
nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.