ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 159

Nàng nghiêng đầu suy nghĩ một chút rồi nói “Ăn? Muội bị hắn dùng

miệng cắn, như vậy đã gọi là bị ăn chưa?”.

“Ra vẫn chưa bị ăn à”. Vô Song vừa nói vừa hôn chóc vào mặt mấy

nữ nhân bên cạnh, đồng thời đưa tay ngắt vào mông các nàng một cái “các
nàng lui xuống trước đi, lúc khác ta sẽ tới tìm các nàng”.

Nghe nhị tỷ nói chuyện một hồi, lại nhìn thấy những cảnh nóng bóng

thêm một hồi nữa, nói thật thì Kinh Vô Tuyết quả không tài nào thích ứng
nổi với hình ảnh phóng đãng của nhị tỷ mình. Thậm chí nàng còn nghi ngờ
có khi nào nhị tỷ chính là nam tử không ha?

“Rồi sao? Muội tới tìm ta có chuyện gì?”

“Nhị tỷ à, muội nhất định phải lập gia đình sao? Muội không muốn

thành thân, không thích ở Mạc gia, lại càng không muốn ở cùng phòng với
hắn”.

“Cha đã đem mọi đồ đạc của muội sang Mạc phủ rồi còn gì nữa?” Vô

Song đối với hành động lần này của cha nàng theo kiểu nhắm một mắt –
mở một mắt. Miễn là cha nàng không đụng tới nàng thì thôi.

“Đúng rồi! Nhị tỷ, sao tỷ không giúp muội ngăn cản cha, người ta còn

chưa muốn lấy chồng sớm như vậy”.

“Chẳng lẽ phải chờ tới lúc trong bụng muội có một con búp bê thì mới

định thành thân sao?”.

“Làm sao búp bê chui vào trong bụng được chứ? Bụng muội có thể có

búp bê không nhỉ?”. Kinh Vô tuyết cúi đầu nhìn chăm chú vào bụng mình.

Thấy thế, Kinh Vô Song không khỏi thở dài, đối với muội muội quả là

nàng không nên nói những lời lẽ quá thâm ảo, “ Chờ khi muội gả cho người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.