ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 171

bá, còn Mạc Lân thừa cơ kéo Kinh Vô Tuyết vào lòng ngực.

“Thiếu chút nữa nàng dọa ta sợ chết mất”. Mạc Lân ôm chặt Vô Tuyết

vào lòng, cảm thấy rất bình an.

“Ta không có việc gì rồi”. Nhìn bộ điệu khẩn trương của Mạc Lân, nếu

nàng không cảm động chính là tự lừa gạt bản thân mình. Kinh Vô Tuyết
ngoan ngoãn đứng yên nghe rõ tiếng tim Mạc Lân đập điên cuồng, nàng
thừa nhận nàng thật sự yêu nam nhân này.

Mạc Cấn dễ dàng khuất phục Lí bá “ thiếu gia, người này nên xử trí

sao đây?”.

“Mạc Lân buông ông ấy ra đi”. Kinh Vô Tuyết ngẩng khuôn mặt nhỏ

nhắn cầu xin Mạc Lân.

“Ta biết xử trí ông ta thế nào mà yên tâm đi”. Mạc Lân mắt trợn trắng,

nhìn sang Mạc cấn ra lệnh “ngươi dẫn lão đi Nghiễm Châu tìm cháu của
lão”. Với một người nguy hiểm như lão này nên áp giải cẩn thận một chút.

“Cảm ơn, đại ân đại đức của các ngươi Lí bá ta….” Lí bá cầm khối

khóa vàng kích động vô cùng, lệ nóng tuôn rơi.

“Ngươi đừng mang phiền toái tới cho chúng ta nữa là chúng ta phải

cảm ơn trời đất rồi”. Mạc Lân hừ nhẹ một tiếng. Bỗng dưng, bụng hắn bị
nhéo một cái.

“Lí bá, chú đừng có nói vậy, Tô Châu trà phường sau này còn phải

làm phiền tới chú”.

“Tiểu thư có tâm địa Bồ Tát tương lai nhất định sẽ gặp được nhiều

may mắn, cám ơn Mạc thiếu gia”. Lí bá lau nước mắt, chắp tay vái chào,
cùng Mạc Cấn rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.