ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 31

Nàng cười như hoa nở, xuất thủy phù dung, nụ cười ngọt ngào đáng

yêu, Mạc Lân nhìn tới nỗi xuất thần, tâm trí bỏ đi hoang. Nữ nhân khi tới
mười tám tuổi sẽ biến đổi mà, nàng thật sự đã trở thành một đại mỹ nhân.

“Nhìn thấy ta đau mà nàng lại có thể vui vẻ như vậy hả?”. Mạc Lân

không có ý tốt cố tình tiếp cận nàng, trong lúc vô thức không phòng thủ, bị
một bóng đen nhảy vào mặt, bám chặt, cấu rồi cào lung tung beng lên.

“ Tiểu bụi”. Thiếu chút nữa ta quên mất ngươi.

“Là cái gì vừa cào ta vậy?” Hắn ngắm nghía dị vật vừa cào lia lịa lên

mặt mình, ngạc nhiên không thôi, “con chuột?”

“Tên nó là Tiểu Bụi”. Nàng đã thật cẩn thận cho nó vào trong một

chiếc hộp gỗ khóa lại. Thế mà, không hiểu sao nó vẫn thoát ra được, nhưng
gì thì gì, tiểu bụi xuất hiện thật đúng lúc, nàng nhẹ nhàng ôm nó vào trong
lòng.

“Sao nàng có thể xem chuột như sủng vật được chứ?” Nữ hài tử chẳng

phải khi nhìn thấy rắn hay chuột đều biến sắc mặt hay sao?

“Nó không phải là sủng vật, tên nó là tiểu bụi, là bằng hữu của ta”.

Kinh Vô Tuyết vuốt ve bộ lông chú chuột nhỏ, nhẹ nhàng nói với nó
“ngoan, ngươi vào trong hòm nghỉ ngơi đi nhé, nếu để Đông Mai nhìn thấy
ngươi, nàng lại kinh hãi hét lên, kêu ngươi là yêu quái. Đúng rồi, Đông Mai
đâu?”.

“Nha hoàn của nàng ấy hả?” thấy nàng gật đầu, hắn nói “Đông Mai đã

được Mạc Cấn đưa về Mạc trang trước rồi”.

“Ta không biết khi nàng ở nhà thì như thế nào, nhưng đã tới mạc phủ

thì phải tuân theo quy củ Mạc phủ, con chuột này sẽ do ta bảo quản, miễn
cho nữ nhân tại Mạc gia sẽ bị con chuột này dọa chết khiếp”. Hắn vươn tay
định chụp lấy cái hộp cất con chuột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.