ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 38

“ Đối với nàng ta là người tệ như vậy sao?” đối với nàng hắn không

bằng cả một con chuột nữa.

“Ta tin tưởng rằng một đại nam nhân như ngươi sẽ không khi dễ một

con chuột nhỏ, chẳng qua, ta muốn mỗi ngày đều được gặp nó, còn nếu nó
chạy mất, thì ngươi phải bắt nó về trả lại cho ta”.

“Điều đó là đương nhiên, yên tâm đi”. Chỉ cần ngày nào con chuột đó

còn ở trong tay hắn, hắn sẽ không lo nàng tẩu thoát. Giữ chuột lưu người,
việc này mà truyền ra ngoài, hắn nhất định sẽ bị mọi người cười chết mất.
Trong khi có biết bao cô nương muốn tiến vào Mạc phủ, thì duy độc có
mình nàng, danh chính ngôn thuận là vị hôn thê của hắn, lại chỉ nghĩ tới
chuyện chạy thoát thân.

“Vị Hiên Viên công tử kia là bằng hữu của ngươi hả? Ngươi thân là

chủ nhân nên chiêu đãi người ta cẩn thận mới phải chứ, nếu không thực thất
lễ nha”. Kinh Vô Tuyết vô tư hồn nhiên nói, không chú ý thấy sắc mặt của
Mạc Lân bỗng dưng trầm xuống nặng như đá tảng.

Nàng ở bên cạnh hắn còn nhớ tới nam nhân khác, trong khi hắn ở ngay

bên cạnh nàng thì chẳng được một câu tử tế.

Đầu hắn có chút toan tính, rồi thờ ơ nói “Hắn đi rồi”.

“Đi rồi sao? Đi lúc nào mà nhanh như vậy, ngươi vì cái gì mà không

lưu hắn lại”. Nàng thấy Đông Mai cứ đứng một bên hầu hạ thì không đành
lòng, “Đông Mai cùng nhau ngồi đi”.

Vẻ mặt của Đông Mai tỏ ra không đồng ý, “ tiểu thư, nơi này là Mạc

phủ không phải Kinh gia”.

“Thế thì sao, lúc ở nhà chúng ta luôn cùng nhau ăn cơm mà”. Nàng

căn bản đối với chủ nhân Mạc phủ như Mạc Lân không coi vào đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.