ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 156

Trước khi đi, bà dặn đi dặn lại Phỉ Minh Sâm, bàn giao một vài

chuyện cần chú ý, sau khi nhận được lời cam kết của con trai thì bà
mới yên tâm đưa hai bé con lên xe.

Phỉ Minh Sâm nhìn theo hướng bọn họ rời đi, khóe miệng dần cong

lên.

Hóa ra hôm nay đã là thứ sáu...
Cậu đút tay vào túi, xoay người khẽ bước vào trong nhà.
Phỉ Minh Sâm cầm chai nước khoáng mới uống được một nửa lên,

ngẫm nghĩ một lát, rồi lại mở tủ lạnh, cười gian xảo nhìn đồ ăn mà
Lâm Tố Vân đã chuẩn bị sẵn.

"Gâu gâu gâu..."
Trong sân, Tiểu Đại mừng rỡ quẫy đuôi khi trông thấy Phỉ Minh

Sâm.

Phỉ Minh Sâm đổ thức ăn vào trong bát cơm của nó, con chó lập tức

sủa lớn, rồi vục đầu vào trong bát ăn.

Cơ thể cậu vẫn còn chưa khỏe hẳn cho nên Lâm Tố Vân chỉ nấu

toàn món ăn thanh đạm, không sợ ảnh hưởng tới con chó.

Thấy con chó hớn hở ăn, Phỉ Minh Sâm cười xoa đầu nó, rồi đứng

dậy đi vào nhà, rửa sạch bát đĩa.

Hủy thi diệt tích xong xuôi, cậu cầm quyển sách ngồi ngoài phòng

khách đợi Lục Tịnh An mang vở ghi bài qua.

***
Sau khi tan học, bác Lâm đúng giờ tới chờ trước cổng trường.
Lục Tịnh An đã chờ bác khá lâu, vừa lên xe, cô mệt mỏi tựa lưng

vào ghế, trông có vẻ hơi uể oải.

Chương trình học ở trường cấp ba khá nặng, vì trước đây cô đã bỏ

lỡ nhiều tiết, cho nên bây giờ rất tốn công sức và tinh thần để có thể
nghe hiểu. Đi học cả ngày như này còn mệt hơn phải đứng tấn đánh
vào bao cát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.