ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 299

“An An?” Giọng nói của Lục Tuyết Cầm bỗng vang lên, “Con về

rồi hả? Sao còn chưa vào đây?”

Lục Tịnh An ngừng một lát, vội khom lưng cởi giày, giả vờ đang

bận rộn, “Không có gì, dây giày hơi rối, con chỉnh lại một chút.”

Lục Tuyết Cầm cũng không nghi ngờ gì. Chủ yếu là hôm nay bà

quá mệt mỏi, tùy công việc thú vị nhưng đứng ở nhà bếp cả ngày đối
với bà mà nói vẫn là có chút không chịu đựng nổi.

Bà ôm lấy gối ôm, dựa vào ghế sô pha, nghĩ tới ngày mai phải đi

làm.

“Hôm nay công việc thế nào ạ?” Lục Tịnh An đã điều chỉnh tốt sắc

mặt, đứng dậy đi tới bên cạnh sô pha, đứng ở đằng sau mẹ cô.

“Rất tuyệt.” Lục Tuyết Cầm mỉm cười, “Tuy hơi mệt mỏi nhưng

mọi người đối xử rất tốt với mẹ, còn học được không ít thứ. Để hôm
nào mẹ sẽ làm mấy món bánh ngọt mới học được cho con ăn.”

Lục Tịnh An thở phào một cái, nhận ra được bà mệt mỏi thì đưa tay

đấm bóp bả vai cho bà. Truyện được edit tham gia event và đăng tại
Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.

“An An thật tốt với mẹ.” Lục Tuyết Cầm nhắm mắt lại, trên mặt lộ

ra nụ cười vui vẻ đầy yêu thương, sau đó lại toát ra vài phần hổ thẹn,
“Đêm nay ở nhà họ Phỉ thế nào? Đều do mẹ không tốt, không thể về
làm cơm cho con.”

“Không sao, dì Tố Vân rất tốt với con.” Lục Tịnh An nhớ lại cảm

giác ấm áp trong lúc ăn cơm ở nhà họ Phỉ, có chút lơ đãng mà nói.

“Vậy nếu con không ngại thì sau này thường xuyên qua nhà dì Tố

Vân ăn được không?”

Lục Tuyết Cầm cũng rất khó xử, quán của các bà mới vừa khai

trương, buôn bán rất khá. Ông chủ có ý là sau này bà sẽ còn tăng ca
dài dài.

Nhưng hiện tại là giai đoạn phát triển cơ thể của con gái, ngưng một

hai hôm còn được chứ mỗi ngày đều ăn bên ngoài thì không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.