ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 326

Chương 48: Dường như bà đã hiểu chuyện gì đó.

Edit: Táo Mèo
Nghe thấy giọng Lục Tuyết Cầm, Lục Tịnh An đột nhiên cả kinh,

suýt chút nữa làm rớt chiếc bát trên tay.

Sao mẹ cô lại về lúc này? Phỉ Minh Sâm vẫn còn ở đây, cô nên giải

thích sao ta? Trong đầu Lục Tịnh An hiện lên đủ loại suy nghĩ, vậy mà
cô lại không thể phản ứng ngay lúc đó.

"Ấy, Minh Sâm cũng ở đây hả?"
Lục Tuyết Cầm đi vào tới phòng khách, đồng thời trông thấy cậu

thanh niên đứng trước cửa phòng bếp.

Trông hai người có vẻ kỳ quặc, Lục Tuyết Cầm bèn hỏi, "Hai đứa ở

đây làm gì thế?"

Lục Tịnh An chớp mắt liếc Phỉ Minh Sâm, ra hiệu cậu mau bỏ cái

móng vuốt trên trán mình ra.

Phỉ Minh Sâm không chút hoang mang, cậu buông tay xuống, nhìn

Lục Tuyết Cầm trả lời, "Dạ dì Lục, dì mới tan tầm ạ?"

"Ừ, dì nghe chú Lâm nói hôm nay cháu ngồi cùng xe chú ấy về hả?"

Lục Tuyết Cầm cởi áo khoác treo lên móc áo.

"Vâng, lúc về trời mưa, Tịnh An lo lắng cháu đi xe đạp cầm ô

không an toàn nên chở cháu một đoạn."

Lúc nói nhưng lời này, Phỉ Minh Sâm cố tình liếc Lục Tịnh An,

gương mặt cô đỏ bừng, đôi mắt trợn lên vì không ngờ cậu sẽ nói vậy.

Bộ dạng phồng mang trợn mắt này thật sự rất đáng yêu khiến cho

người ta phải ngứa ngáy.

Nhưng Phỉ Minh Sâm không dám trêu chọc cô bây giờ, cậu ra vẻ vô

tội, chân thành nhìn cô, biểu hiện mình chỉ nói sự thật thôi mà.

Lục Tịnh An muốn nổi đóa, quả thật cô có nói thế, nhưng khi từ

miệng cậu thốt ra lại có vẻ kỳ quặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.