ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 362

Mạc Xảo Xảo ngược lại muốn giúp đỡ, nhưng cô đã lỡ ghi danh bên

nhảy dây, hai hạng mục tiến hàng cùng lúc, cô lại không thể phân thân.

“Nếu bây giờ không có người, lớp chúng ta chỉ có thể bỏ cuộc.”

Điền Minh tiếc nuối nói.

Trần Lôi cắn răng, cuối cùng vẫn đứng lên nói: “Cô, đại hội thể thao

còn đến mấy ngày nữa, có thể đến thứ sáu chân em ổn rồi?”

“Thế nhưng…..”
“Em đi.”
Bạn học trong lớp sững sốt, giọng nói này là…..
Mọi người nhìn về phía cuối lớp học, nữ sinh đó luôn yên lặng

không nói gì nhưng cảm giác tồn tại rất chân thực, hai tay cắm túi
quần, lười biếng đứng lên.

Nói thật, tựu trường hơn một tháng, thì mọi người ít nhiều gì cũng

đã bớt sợ Lục Tịnh An hơn so với thời gian đầu mới nhập học.

Mặc dù cô gái này thường xuyên ngủ trong giờ học không tuân thủ

kỷ luật, thầy cô giảng bài cũng chưa bao giờ nghe, nhưng ít ra không
nghe nói tới việc cô ấy đánh nhau nữa.

Trước đó đánh huấn luyện viên, lại thêm những chuyện của cô ở

trường trung học, đã dần dần phai nhạt trong đầu các bạn học, bởi vì
ấn tượng ban đầu như thế, cho nên đối với hoạt động tập thể thế này,
không ai dám đi hỏi cô.

Lúc này đây thấy cô đứng ra, tâm trạng của mọi người đương nhiên

sẽ chút phức tạp.

“Nhưng mà….” Trần lôi quay đầu nhìn cô gái, cảm giác hơi thấp

thỏm.

Lục Tịnh An không thèm để ý tới cái nhìn của người khác, cô duy

trì tư thế cắm vào túi quần, nhún vai nói: “Bây giờ có thể đi được
chưa?”

Những lời này cô nhìn Điền Minh nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.