ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 377

Chương 57: Muốn một chút bồi thường

Edit: Lafite
Nghe được câu hỏi của Phỉ Minh Sâm, Lục Tịnh An cắn chặt môi,

trên má dĩ nhiên đã đỏ lên một mảnh.

“Cậu…. Cậu nói bậy bạ cái gì….”
Lục Tịnh An rút tay về, đi đến ghế sofa, “Mẹ tôi sắp về, cậu đi

nhanh đi.”

Thấy cô chạy trối chết, Phỉ Minh Sâm nhíu mày, nhấc chân đi theo.
Lục Tịnh An ngồi trên ghế sofa, ôm gối cuộn thành một đoàn. Bây

giờ tâm cô loạn như ma, không dám nhìn tới cậu ấy.

Cậu ấy hỏi như vậy, có phải đã nhìn thấu tâm tư cô hay không?
Cho tới bây giờ cô chưa từng thích qua người nào, Lục Tịnh An

cũng chưa từng để cho người nhìn thấu tâm tư, giờ phút này cô như
ngồi bàn chông, cảm giác cả người không khỏe.

Phỉ Minh Sâm ngồi bên cạnh cô, giống như mèo bắt chuột vậy, khóe

miệng mang theo ý cười, có chút hài hước nhìn cô.

“Tôi kêu cậu ra khỏi nhà tôi, cậu không nghe thấy sao?” Lục Tịnh

An liếc cậu một cái, rất nhanh lại liếc qua lần nữa.

Phỉ Minh Sâm cười càng sâu hơn, cậu nhìn chăm chăm vào cô, hỏi:

“Tịnh An, sao không nhìn tôi?”

Cả người thiếu nữ cứng đờ, lại rúc sâu hơn vào ghế sofa, giống như

cậu là nước lũ hay mãnh thú vậy.

“Sao tôi phải nhìn cậu? Cậu đi mau đi.”
Cô không được tự nhiên nói, đại khái không ý thức được, lúc cô nói

chuyện âm cuối mềm nhũn, mang theo chút xíu ý làm nũng, căn bản
không có bao nhiêu lực uy hiếp.

“Nếu cậu không thích như lời tôi nói, tại sao không dám nhìn tôi?”
“Ai nói tôi không dám?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.