ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 412

“Tiết học sau cậu phải tập trung nghe giảng đấy.” Phỉ Minh Sâm nói

vơi cô.

Lục Tịnh An bĩu môi, tâm lý có chút chống đối.
“Không nghe cũng được, sau khi tan học tôi sẽ phụ đạo giúp cậu.”

Phỉ Minh Sâm lại gửi tin qua, “Toán của cậu có thể được điểm tối đa
thì môn khác cũng có thể.”

Lục Tịnh An nhíu nhíu mày, hơi khó hiểu: “Tại sao?”
Tin này của cô gửi đi một lúc lâu vẫn thấy đối phương đều là “Đang

soạn tin…”, đợi một hồi lâu mới nhìn thấy tin nhắn của cậu gửi qua.

[Phỉ Minh Sâm]: Lên 11 cùng tiến vào lớp chọn.
Lục Tịnh An khựng lại một lát, cho dù cô có không quan tâm đến

chuyện học thế nào thì vẫn biết lên 11 phải phân ban. Nhất định là cô
sẽ chọn ban tự nhiên, nghĩ đến Phỉ Minh Sâm chắc cũng vậy.

Về phần vào lớp nào thì cô hoàn toàn chưa nghĩ tới. Dù sao ý định

ban đầu khi tới trường của cô cũng chẳng có lý tưởng gì.

Cô nhìn tin nhắn của Phỉ Minh Sâm, mím chặt môi.
“Tại sao?”
Tại sao muốn cô vào đó, tại sao cô phải vào đó?
Lúc này thì tin nhắn của Phỉ Minh Sâm trả lời rất nhanh.
“Vì tôi muốn nhìn thấy cậu mỗi ngày.”
Lục Tịnh An đỏ mặt, cô không nhịn được nghiêng đầu qua, phát

hiện Phỉ Minh Sâm cũng đang nhìn mình, ánh mắt nóng bỏng đầy
chân thành tha thiết, khiến nhiệt độ trên mặt cô càng tăng lên.

Cô vội cúi đầu, gõ chữ trả lời: “Sau khi tan học gặp nhau cũng được

mà.”

Lời tuy nói vậy nhưng trong lòng cô biết điều này không giống.
Cô còn đang đoán mò thì tin nhắn của Phỉ Minh Sâm lại đến.
[Phỉ Minh Sâm]: Cái này không giống.
Tim cô khẽ rung động, kết quả tin nhắn tiếp theo lại khiến cô suýt

nữa nổ tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.