ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 454

"Phỉ Minh Sâm, cậu không có gì muốn nói với mình à?" Cô xích lại

gần cậu, đi thẳng vào vấn đề ép hỏi.

Phỉ Minh Sâm khựng lại, sau đó cười nói, "Cái này mà cậu cũng

đoán được hả?'

Cậu rút hai tấm vé từ trong túi quần ra, "Mai là Giáng sinh, ngày

mai công viên giải trí có tổ chức hoạt động, mình định hỏi cậu có
muốn đi không?"

Lục Tịnh An nghi ngờ liếc nhìn cậu, cầm lấy tấm vé.
Vào lễ Giáng sinh, các tiệm bánh và quán cà phê đều rất đông, mấy

ngày này mẹ cô luôn bề bộn công việc, mai bà cũng không có nhà, cô
mà ra ngoài chơi thì bà cũng không phản đối.

"Vậy mai gặp nhé." Chần chừ một lát cô lại hỏi, "Bọn Tân Nguyệt

có đi không?"

"Đây là cuộc hẹn của hai ta." Phỉ Minh Sâm chăm chú nghiêm túc

nói.

Lục Tịnh An bĩu môi, không phải chủ nhật tuần trước cậu hẹn cô đi

chơi, kết quả dẫn cả bọn Tân Nguyệt theo sao?

Bị một lần chẳng phải sẽ nhớ kỹ mãi sao? Với cả Tân Nguyệt và

Triêu Dương là em trai em gái của ai cơ chứ?

"Được, vậy mai cậu qua nhà mình nhé."
Hai người vẫy tay chào nhau, sau khi nhìn Lục Tịnh An vào nhà,

Phỉ Minh Sâm còn đứng tại chỗ một lát rồi mới khẽ thở dài xoay
người rời đi.

Từ ngày đoán ra thân phận của Cố Lâm, Phỉ Minh Sâm lại đi thăm

dò điều tra thêm, tuy kết quả có chút sai lệch, nhưng cũng không quá
xa.

Thầy Cố là người bên nhà mẹ đẻ của bà ngoại Lục Tịnh An, ngày

thầy còn bé gia đình gặp biến cố, cha mẹ mất cả, thân thích chỉ có mỗi
bà cụ Cố đưa tay ra giúp đỡ, căn cứ vào mối quan hệ trên pháp thuật
thì thầy Cố chắc là cậu của Tịnh An.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.