ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 473

"Hôm nay anh đây vui lắm, lúc khác lại tới tìm hai đứa chơi tiếp

nha!"

Bộ Soái ngồi trong xe, say khướt vẫy tay chào tạm biệt hai người,

bộ dạng lải nhải lúc này khá đáng yêu.

Cuối cùng cũng tiễn được người đi, Phỉ Minh Sâm thở phào nhẹ

nhõm, thật ra cậu cũng uống kha khá rượu cho nên gương mặt lúc này
đã đỏ ửng.

"Giờ cậu về hả?"
Lục Tịnh An nhìn Phỉ Minh Sâm, thật ra cô còn nhiều lời muốn nói,

nhưng tới khóe miệng lại nuốt ngược trở vào.

"Ừ." Phỉ Minh Sâm gật đầu, nhưng không hề có ý định nhúc nhích.
Lúc Lục Tịnh An định nhấc chân đi về nhà thì Phỉ Minh Sâm lại

bước tới, giang rộng tay ôm lấy cô từ phía sau.

"Sao vậy?" Lục Tịnh An dừng tại chỗ hỏi.
"Mẹ mình và bọn nhóc ngủ cả rồi."
"Ừ." Lục Tịnh An gật đầu.
"Mình nói với họ tối nay không về nhà." Lời nói của cậu phảng phất

bên tai cô, chậm rãi thì thầm, "Hình như mình quên mang chìa khóa."

Lục Tịnh An khựng lại, cô liếc qua căn phòng của mình, nuốt một

ngụm nước bọt.

"Mình...mẹ mình có ở nhà..."
"Mình sẽ nhẹ nhàng, chỉ cần trải chăn nằm dưới đất thôi."
Lục Tịnh An cắn môi, thực ra cô không ngờ hôm nay sẽ về trễ vậy,

theo thói quen của mẹ thì bà sẽ ở nhà đợi cô, nếu muốn không bị lộ thì
có chút khó khăn.

Nhưng ngoài trời thì lạnh, khách sạn gần nhất cũng phải cách đây

40 phút, vả lại Phỉ Minh Sâm uống khá nhiều rượu, cô thật sự lo lắng
cho cậu.

"Không mang chìa khóa thật sao?"
"Thật." Cậu ôm cô, giọng nói mang theo ý làm nũng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.