ANDERS SÁT THỦ CÙNG BÈ LŨ - Trang 229

CHƯƠNG 67

Hết đông sang xuân; hết xuân sang hè. Cuối cùng thì tội lỗi cũng được

xóa sạch ở một khía cạnh nhất định. Đến lúc nữ mục sư và gã tiếp tân chính
thức trở thành vợ chồng. Nhân vật dân sự nhất họ tìm được là tỉnh trưởng
tỉnh vùng Gotland. Bà đồng ý cử hành hôn lễ cho họ ở lều cá cạnh bờ biển.

“Hai người sống ở đây hả?” bà thắc mắc.
“Trông có vẻ thế thôi!” nữ mục sư đáp.
“Vậy chứ hai người sống ở đâu?”
“Chỗ khác,” gã tiếp tân trả lời. “Mình bắt đầu luôn được chưa?” Cặp vợ

chồng trẻ muốn buổi lễ tiến hành trong bốn mươi lăm giây, nhưng người
chủ hôn cãi rằng ba phút thì mới đủ. Đằng nào bà cũng phải di chuyển cả
quãng đường dài, thật phí phạm nếu đến đây chỉ để hỏi từng người “Anh/
Chị có muốn lấy...” rồi lại đi cả chặng đường về lại văn phòng. Hơn nữa, bà
cũng đã chuẩn bị vài lời theo ý riêng là dễ thương với chủ đề “Chúng ta
phải thương yêu chăm sóc lẫn nhau như chăm sóc khu sinh thái học mong
manh vùng Gotland.” Sau một khoảng thời gian thảo luận đáng kể qua điện
thoại, nhất trí rằng sự tham gia của tỉnh trưởng là miễn phí cho dù buổi lễ
ngắn dài ra sao, gã tiếp tân đồng ý cho phép bà liên kết tình yêu với vấn đề
đa dạng sinh thái nếu bắt buộc phải nói vậy. Rồi gã cám ơn bà đã gọi đến,
gác máy, giấu hết mấy chai thuốc tẩy, nếu không có thể đặt người chủ hôn
vào tâm trạng khó ở. Chắc ăn hơn nữa, gã đặt mua mười chai xịt phòng Cây
Nhỏ, gài chúng vào đám rong biển để thiên nhiên yêu quý của bà thống đốc
tỉnh sẽ thơm mùi nhựa sống như đáng lẽ chúng phải như thế.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.