ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 157

Kéo từ trong vạt áo ra một cái túi nhỏ đựng thứ bột trắng, gã nhúng đầu
ngón tay trỏ vào thứ bột đó và quệt lên mặt, lên má. Perắc nhìn gã.
-Lấy đâu ra những câu hát thê thảm ấy hả, anh bạn già, và tại sao lại phải
làm trò hóa trang thế này?
Hàm răng gã người Mo ánh lên trong một cái cười đột ngột.
-Ồ thưa đức ông, ngài đối xử với tôi quá tốt, coi tôi như một kẻ ngang
hàng, nhờ thánh Ala phù hộ tôi để tôi không làm phật lòng ngài và nếu tôi
phải chết, tôi cầu xin Người ban cho tôi ân huệ được chết bởi tay ngài. Bởi
vì Người đã viết trong kinh Côran “ Khi ông chủ chặt đầu người nô lệ, kẻ
đó sẽ được kên Thiên đàng của các Tín đồ…”.

Và cố bình tâm lại, Apđula bước theo ông chủ mà gã hết sức sùng kính.
Nhưng đáng lẽ lên tầng thượng Perắc lại tụt xuống vài nấc và đi vào lối
chạy suốt thân tàu, tiến lên về phía boong trước.

Apđula run rẩy toàn thân. Thế là lại một lần nữa ông chủ đóan được ý nghĩ
của gã. Gã bước theo với một tâm trạng lẫn lộn lo âu và nỗi khiếp sợ có
tính chất định mệnh. Bởi vì gã biết rằng cái chết của gã sắp đến gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.