ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 234

thầm:
- Em bé, không được nói là ai đã cho cái này. Bé thề đi.
- Thấy Ônôrin không hiểu, anh thủy thủ nhổ nước bọt xuống sàn tàu và ra
hiệu bảo bé làm theo. Bé bắt trước đúng thế, rất vui thích. Anh thủy thủ bỏ
đi, một ngón tay đặt lên môi vì chợt trông thấy Angielic đi tìm con gái.
Ônôrin vô cùng sung sướng, bé đã có một người bạn mới: mọi người lại bắt
đầu cho bé quà tặng. Bé khua khoắng túi áo choàng và nhận ra món đồ chơi
bằng đá quý lấp lành mà Người –mặt- đen đã cho. Thấy bóng mẹ, bé vội
vàng ấn mạnh báu vật vào túi với sắc mặt nghiêm và giả vờ không thấy mẹ
lại gần.
Một tia mặt trời làm nổi bật màu tóc đỏ hung của bé và Angielic nhận thấy
ngay sợi dây chuyền vàng màu xanh lá cây nổi bật trên cổ đứa con có đeo
một quả tim, bên trong chắc đựng một ít di vật của một vị Thánh tử vì đạo.
- Con lấy ở đâu ra cái báu vật kia, Ônôrin?
- Người ta cho con.
- Ai thế?
- Con không biết.
- Con đừng nói dối – Quả tim không thể tự dưng từ trên trời rơi xuống được
- Có chứ ạ. Có con chim ngậm quả tim ấy trong mỏ, chắc nó đánh rơi nên
quả tim rơi vào cổ con.
Angielic phân vân không biết nên cười hay nên cáu và cứ tiếp tục tra hỏi
cho ra. Hay con bé này lại đi ăn trộm?
Nàng ôm lấy con thật chặt: nàng thấy con mình đang cố chuỗi ra.
- Con muốn tìm thấy cha con – Ônôrin nói – Cha con chắc tồi lắm, còn mẹ
thì ác lắm!
Angielic thở dài: từ con gái đến khi lấy chồng, không ai dễ dàng tha thứ
cho bất cứ lỗi lầm nhỏ nào của nàng…
- Dù sao, con hãy cứ giữ lấy các đồ chơi của mình. Con thấy mẹ có độc ác
gì đâu nào.
- Có chứ, mẹ rất ác, rất ác đấy! – Ônôrin khăng khăng nói, không thương
xót – mẹ luôn luôn chạy trốn, để mặc con có một mình. Lúc đó con nghĩ là
con sắp chết, vì con buồn nản lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.