ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 348

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 34

- Chúng ta đến châu Mỹ rồi phải không? – Một cậu con trai nhà ông Care
hỏi.
- Thật tình tôi cũng chẳng biết, nhưng tôi tin là đã đến – Maxian nói.
- Trông chẳng giống như ông mục sư Rôsơpho viết.
- Nhưng mà đẹp hơn
Chỉ nghe tiếng lũ trẻ cất lên trong khi hành khách ngồi túm tụm trên bong
tàu với vẻ im lặng nặng nề.
- Sắp đến đất liền à?...
- Phải!
- Rồi cũng phải đến!

Mọi người nhìn về phía rừng cây. Do sương mù dâng lên từng đợt, lúc dày,
lúc mỏng, khó ước lượng được khoảng cách. Mãi sau này Angielic mới biết
rằng phong cảnh ở đây ít khi lộ ra hoàn toàn như cái vẻ tinh khôi mà nàng
vừa nhìn thấy và sẽ không bao giờ quên được đó. Thường thường phong
cảnh chỉ lộ ra từng quãng lúc nào cũng có một vài chỗ ẩn khuất và bí hiểm
như để gợi nỗi lo âu hoặc tọc mạch của con người.

Tuy nhiên thời tiết cũng đủ sáng sủa để có phân biệt được đất liền và những
chiếc xuồng làm bằng vỏ cây sơn đỏ, nâu, trắng đang từ bãi biển hướng tới
con tàu.

Manigô, Bécnơ và bạn bè của họ đều nhìn về hướng đó khi vừa từ hầm tàu
chui lên. Từ phía ghềnh dựng đứng là một bức tường nước đang gầm thét
và thở hồng hộc. Đối với những kẻ bị giam giữ, đám bọt nước khủng khiếp
này tượng trưng cho sự bất lực của họ trong ý đồ trốn thoát khỏi cái hang ổ
được canh giữ cẩn mật này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.