ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 357

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 35

Khi họ quay trở về, bãi biển hầu như đã trở thành một bàn tiệc. Dân bản xứ
tiếp tục đem tới bao nhiêu là món ăn mới, hàng giỏ hoa quả, bé thôi nhưng
thơm lừng, những cây rau to tướng, nào bí ngô, nào bầu, nào cà chua.
Những bếp lửa được nhen lên và từ đó bốc lên mùi thơm của cá rán. Những
người Anhđiêng bắt đầu vừa nhảy vừa múa những chiếc rìu trận.
- Con chúng tôi đâu rồi? – Các bà mẹ bỗng sợ hãi kêu lên khi thấy cảnh
man rợ này.
- Mẹ ơi – Ônôrin thét lên và chạy bổ đến với mẹ - Mẹ lại đây mà xem
những con tôm câu được cùng với ông Cơrâulê này.
Bộ mặt non choẹt của nó nhem nhuốc màu xanh.
- Cứ như là nó uống mực viết vậy!
Nhưng bọn trẻ con đứa nào cũng thế cả.
- Chúng con vừa ăn những quả “Strauberrie” (dâu tây) và những quả
“Whortberrie” (nham lê)…
“ Chỉ ít ngày nữa, bọn trẻ sẽ nói tiếng Anh hết” – Các ông bố bà mẹ nói với
nhau.
- Khi đói thì đã có đây – Bá tước vừa nói vừa chỉ các thứ thực phẩm – Còn
rét thì đã có lông thú và củi đốt ê hề ra đấy.
- Vậy mà Sămpơlanh đã thất bại – Manigô nhắc lại.
- Đúng. Nhưng ông có biết vì sao không? Ông ta mù tịt về cái khoản bãi đá
ngầm ven biển, chiều cao của thủy triều lên tới một trăm hai mươi bộ và
mùa đông khủng khiếp làm ông ta sợ hết hồn.
- Ông có loại trừ được những khó khăn đó không? –Mécxơlô cười khẩy.
- Hẳn là không. Thủy triều bao giờ cũng vẫn còn lên cao đến một trăm hai
mươi bộ, nhưng chỉ ở phía bên kia mũi Gunxbôrô này, nơi mà Sămpơlanh
đã hạ trại. Ông ta bám vào một nơi đáng nguyền rủa trong khi đó chỉ cách
nửa giờ ngựa phi nước đại ông ta sẽ tìm thấy chỗ ta đang đứng đây nơi thủy
triều chỉ cao bốn mươi bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.