ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 366

bằng lông thú ông ta cầm ở tay để lộ ra một mái tóc màu hung hết sức đẹp,
nhưng mặt ông ta cạo nhẵn nhụi trừ hai chòm râu không phải trên thái
dương mà trên gò má, làm thành một thứ mặt nạ lờm xờm, màu lửa, khá là
dễ gây cảm xúc đối với những người không sành về nét đặc trưng đó của
giống người Ecôxờ.
Ông ta phát biểu ý kiến nửa bằng tiếng Pháp, nửa bằng tiếng Anh kèm theo
vô số động tác kiểu như người Anhđiêng và người ta không hiểu hết ông ta
muốn nói gì.
-Đứa bé nói đúng đấy, thưa bà. Quán trọ của tôi là dành cho bà. Tên tôi là
Cơrâulê, Gioócgiờ Cơrâulê, và trong cửa hàng dành của tôi bà sẽ tìm thấy
mọi thứ dụng cụ gia đình…Bà hãy nhìn xem những bông hồng dại của tôi.
Nhưng người ta chẳng trông thấy gì hết vì một làn sương mù dày đặc vừa
dâng lên và trút xuống hằng hà sa số những giọt li ti lấp lánh quanh người
họ.
-Ồ! Thứ sáu sương mù này – Bà Care rên rỉ - Tôi không bao giờ quen được.
Các con ơi, các con đâu rồi?
- Chúng con đây! – Bọn trẻ con kêu lên
- Trong một xứ sở như thế này rồi thì chúng nó sẽ chơi cho tôi những vố
đau đấy.
- Mời vào!..Mời vào! – Người Ecôxờ lặp lại
Họ đành phải đi theo ông ta với lòng tin cậy.
- Không có sương mù – Ông ta nói một cách xởi lởi -Hôm nay chúng ta
không có sương mù. Nó đi, nó ra đi. Mùa đông, đúng, đây là thứ sương mù
dày đặc nhất thế giới.
Đúng như ông ta đã báo trước, sương mù lại ra đi trên đôi cánh gió.
Angielic đứng trước một ngôi nhà bằng gỗ lợp tranh đầy những hoa hồng
nở rộ màu men sứ thơm mùi hương tinh tế
- Nhà của con đây – Ônôrin báo cho mẹ biết.
Và nó vừa chạy hai vòng quanh nhà vừa kêu lên như một con chim én.
Trong nhà, một bếp lửa ấm áp đang cháy. Còn có cả hai căn phòng bày các
thứ bàn ghế làm bằng những cành cây tròn hay những thân cây được đẽo
gọt một cách sơ sài, nhưng người ta ngạc nhiên khi thấy một chiếc bàn gỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.