ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 391

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 38

Giôphrây đờ Perắc nghĩ tới vị tù trưởng già Maxaoa. Vào lúc ngày tàn,
trong tâm trạng ông, bên cạnh những hài lòng to lớn, có cả nỗi lo lắng
nghiêm trọng.

Và vì rất băn khoăn về điều đó nên ông hiểu rõ Đại tù trưởng có ngàn vạn lí
do để lao vào một cuộc chiến tranh ác liệt sẽ chẳng đem lại cái gì khác
ngoài một giải pháp tuyệt vọng. Maxaoa sẽ không bao giờ hiểu nổi những
người da trắng mà ông ta liên minh không phải là những người có tự do và
bị các chính phủ ở xa không thừa nhận, họ bị dồn đến chỗ buộc phải có
những hành động phản phúc đối với ông ta.
May thay ở Đâu Ixt này là nơi tách biệt hầu như không ai biết đến, nhà quí
tộc Pháp còn hành động được theo ý mình. Maxaoa biết rõ giá trị lời nói
của ông. Không phải là không có dụng ý gì khi ông ta trao chiếc rìu chiến
cho đứa con nuôi nhỏ người Tây Ban Nha của ông ta, một đứa bé mà cha
mẹ đã bị một bộ lạc của ông ta tàn sát và ông ta đem về nuôi để dạy cho
đứa bé “cuộc sống hạnh phúc”. Và giao cho cậu ta việc chôn chiếc rìu
tượng trưng vào trong cát, ông ta một lần nữa khẳng định niềm hy vọng của
mình.
Ông ta ra về, đầy những quà tặng. Sau sự náo nhiệt của một ngày là sự yên
lặng nặng nề. Con người biến mất, quanh vùng trở lại vẻ uy nghiêm của
những cảnh quan nguyên thủy.
Bá tước đờ Perắc một mình đi trên bãi sỏi. Ông nhẹ nhàng lao lên những
tảng đá đó mà trời chiều đã nhuộm thành màu tím và chốc chốc dừng lại,
đưa mắt nhìn vào vịnh và các mũi đất.
Những hòn đảo đang ngủ say trong sương mù trông như vô số những đám
mây trên bầu trời màu hoa cà. Trên núi, tòa pháo đài bằng gỗ tròn hòa nhập
vào rừng cây. Trong vịnh, con thuyền bỏ neo mờ nhạt đi. Tiếng sóng vỗ bờ
hình như khuếch đại lên thành những hòa âm vang rền. Biển cả, chúa tể đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.