ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 138

cũng không có việc gì để làm.

Cô rút một điếu thuốc từ trong bao thuốc ra ngậm lên miệng,

vừa bật lửa lên lại dừng tay lại, nhớ tới giọng nói hơi giận dữ đó: “Ai
cho phép cô hút thuốc?”

Cô nhìn ngọn lửa đỏ lay động, im lặng mỉm cười, bỏ điếu thuốc

xuống rồi tắt lửa.

Trình Ca thả người nằm xuống giường, giơ điếu thuốc chưa

châm lên lắc qua lắc lại.

Ngôi nhà gỗ không hề có cách âm, không lâu sau có tiếng bước

chân vang lên trên hành lang, Trình Ca nghe ra được là ai.

Cô dừng tay lại.

Vài giây sau, cửa phòng bên cạnh mở ra rồi đóng lại, tiếng bước

chân trên sàn nhà bằng gỗ vang lên.

Trình Ca nghĩ một lát rồi ngồi dậy, vừa định ném điếu thuốc

bị ngón tay cô giày vò thê thảm vào thùng rác nhưng nghĩ ở đây có
tiền cũng khó mua nên lại nhét vào trong bao.

Cô đi giầy cao gót vào, bước trên sàn gỗ, cô biết người trong

phòng bên cạnh nghe được.

Cô mở cửa rồi lại đóng cửa, động tĩnh không lớn không nhỏ,

không nhẹ nhàng cũng không mạnh tay, căn ke rất vừa vặn. Bước
chân cô đi tới cửa phòng anh cũng giống như vậy.

Trình Ca dựa vào cạnh cửa phòng anh, lẳng lặng chờ đợi.

Tôi chờ ngoài cửa phòng anh, anh nhất định biết rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.