ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 169

Tiêu Linh vừa nói xong thì An An xông vào phòng: “Chị về rồi

à? Chị không sao chứ?”

Chiếc mũ áo của Trình Ca che kín mặt, không nhìn ra biểu cảm,

An An nghĩ là cô không sao: “Tốt quá…”.

Trình Ca lạnh lùng ngắt lời: “Bật lửa”. An An lấy trong túi ra đưa

cho cô.

Trình Ca giật lấy, lúc này mới hất tay Tiêu Linh ra, bước ra khỏi

phòng.

Bành Dã một lần nữa nhìn thấy vết máu lờ mờ. Anh bước dài

ra khỏi phòng cùng với Trình Ca: “Trình Ca”.

Trình Ca bước trên hành lang, làm như không nghe thấy. “Trình

Ca!” Bành Dã bước lên nắm lấy vai cô, xoay cô quay mặt về phía
mình.

Trình Ca cúi đầu chống cự quyết liệt, không ngờ Bành Dã lại

nhấc bổng cô lên ấn vào tường.

Trình Ca vùng vẫy không cho anh nhìn, lại không chống đỡ được

sức mạnh kinh khủng của anh. Anh tóm cổ áo cô giật mạnh. Soạt một
tiếng, chiếc áo khoác của Trình Ca bị kéo ra, mũ cũng bị lột xuống.

Tóc cô vừa bẩn vừa rối, trên mặt đan xen hai màu đỏ máu và

trắng xanh, sưng vù kiểu bị người đánh, cả khóe miệng cũng bị rách.
Đáng sợ hơn nữa là mấy vết thương trên cổ, máu thấm đỏ cả cổ cô.

Bành Dã chết sững, siết chặt vai cô: “Ai làm?” Trình Ca: “Nhìn

đủ chưa?”

Bành Dã: “Tôi hỏi cô ai làm!” Trình Ca: “Tôi bảo anh buông ra”.

Bành Dã không buông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.