ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 190

An An hỏi: “Bạn kéo tôi ra đây làm gì? Tôi phải thu dọn hành lý”.

Giọng Tiêu Linh cầu khẩn: “An An…”.

“Làm sao? Một lát nữa ăn cơm trước khi xuất phát, bạn không có

mặt mũi đi xuống trước một mình à?”

Tiêu Linh: “Tớ muốn xin lỗi Trình Ca. Tớ hỏi bạn làm thế nào

cho phải”.

Giọng An An dịu hơn một chút, nói: “Thành tâm”.

Tiêu Linh nói: “Khi đó chỉ là tớ muốn tự bảo vệ mình. Bây giờ…

chị ta bị những người đàn ông đó… cũng rất đáng thương”.

An An nói: “Chị ấy không xảy ra bất cứ chuyện gì. Đó là thôn

dân ở đây, đều là người tốt, họ đã cứu chị ấy. Tối hôm qua bà cụ
nói thế là để dọa bạn đừng ra ngoài. Bạn đã hiểu lầm người tốt, bỏ
mặc chị Trình Ca”.

Tiêu Linh nói: “Chị ta đã không xảy ra việc gì thì bạn cũng đừng

giận tớ nữa được không? Tớ với bạn không cãi nhau nữa, bình yên về
trường, quên hết mọi chuyện ở đây nhé!”

Trình Ca nghe hai cô gái nói chuyện với nhau, nhắm mắt lại.

Lúc này điện thoại đổ chuông. Cô nhớ rõ ràng sáng nay không có

tín hiệu.

Trình Ca nén đau đưa tay cầm điện thoại, lại là Phương Nghiên.

Trình Ca muốn từ chối nhưng ngón tay quấn băng, bấm một

hồi lâu mà không có phản ứng, tiếng chuông vẫn vang ầm ĩ.

Phòng bên vẫn còn tiếng nói của Tiêu Linh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.