ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 262

Ông già giữ dây thừng, thả một nắm cỏ xuống đất. Con sơn

dương đen đi đến ăn cỏ.

Bành Dã nhìn về phía sau: “Trình Ca, tôi mua cho cô ăn”. Trình

Ca đi tới xem, trong sọt toàn là củ đậu màu vàng đất. Cô nhìn Bành
Dã: “Mua cho tôi ăn?”

Bành Dã nói: “Người thành phố đều nói mỗi ngày phải ăn chút

trái cây mà”.

Trình Ca nhìn củ đậu dưới đáy sọt rồi lại nhìn Bành Dã: “Đây là

củ”.

Bành Dã cười cười, không lý luận với cô, lấy một củ đặt lên đĩa

cân của ông già, nói: “Cân một củ này xem”.

“Bảy lạng tươi”. Cán cân trên tay ông già vểnh lên cao: “Chắc ngọt

lắm”.

Trình Ca thấy củ đậu này không to, không ngờ lại khá nặng.

Bành Dã cầm củ đậu lên, ngón cái và ngón giữa tay trái giữ hai

điểm trên dưới củ đậu. Bàn tay anh to, bùn đất trên củ đậu không
hề dây vào tay. Tay phải anh bắt đầu bóc vỏ củ đậu từ trên đỉnh.

Trình Ca nhìn anh lột lớp vỏ dính đất vàng, lộ ra phần thịt củ

trắng như tuyết. Một cánh vỏ, hai cánh vỏ, như bóc quýt.

Cả củ đậu đã bóc xong, vỏ rơi xuống bên cạnh con sơn dương đen,

nó đến gần ngửi ngửi.

Củ đậu trắng muốt sạch sẽ không dính một chút đất nào.

Bành Dã đưa cho Trình Ca, nói: “Đây là trái cây”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.