ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 383

Đường phố đêm khuya vắng lặng.

Trình Ca lấy một điếu thuốc hút. Cô quay sang, giơ chiếc bật

lửa trong tay lên hỏi: “Cần lửa không?”

Bành Dã nói: “Thuốc để trên xe kia rồi”.

Trình Ca bỏ điếu thuốc trên miệng xuống đưa cho anh:

“Muốn hút không?”

Bành Dã cười cười, lắc đầu. “Sao không hút?”

Bành Dã nói: “Đây là thuốc phụ nữ”.

Trình Ca lườm một cái, đưa tay qua: “Hút thử thuốc phụ nữ xem”.

Bành Dã cầm lấy hút một hơi. Trình Ca hỏi: “Thế nào?” Bành

Dã trả lời: “Nhạt”.

Điếu thuốc rất nhỏ, trên đầu lọc có mùi thơm từ môi cô. Bành

Dã nhớ lại hôm đó trên đồng tuyết, Trình Ca hút thuốc của anh,
thuốc quá nặng nên bị sặc. Anh thấy hơi buồn cười, lại bình tĩnh
trả điếu thuốc cho Trình Ca.

Trình Ca cầm lấy, ngẩng đầu ngắm trời sao. Một hồi lâu sau,

cô phun một hơi thuốc thật dài lên trời, nói: “Lần này đi, gần như
tất cả ảnh chụp đều ở trong chiếc máy ảnh đó”.

Bành Dã không an ủi cô. Anh biết có nói gì cũng là vô dụng.

Anh nhìn trời sao không nói, đột nhiên một ý nghĩ xẹt qua trong

đầu, anh quay lại nhìn Trình Ca: “Cho nên Chồn Đen phải đuổi
giết cô”.

Trình Ca cau mày suy nghĩ một lát, hiểu ra: “Ý anh là trong máy

nh của tôi có ảnh của Chồn Đen?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.