Bành Dã nằm sấp trên đỉnh xe, Trình Ca không nhìn thấy mặt
anh, chỉ nhìn thấy khuỷu tay anh không ngừng đập vào cửa kính,
mạng nhện ngày một lan rộng, những vết nứt trắng xóa đã thấm
máu.
Cát vàng ngoài cửa sổ nhanh chóng trôi về phía sau, Trình Ca
nhìn hoa máu trên cửa kính không chớp mắt.
Một lần lại một lần, cửa kính xe cuối cùng thủng một lỗ.
Bành Dã lại đập mạnh tay hơn, vụn thủy tinh bắn tung tóe.
Trình Ca lập tức lao tới ôm lấy cánh tay Bành Dã vừa thò vào qua
cửa kính.
Bành Dã dùng một tay lôi cô ra qua cửa kính xe.
Trình Ca bị cát bụi mù mịt che mắt, nhào lên ôm cổ anh theo bản
năng. Bành Dã ôm lấy người cô, bảo vệ cô trong lòng, đạp mạnh vào
cửa kính xe, lao người ngã xuống đất.
Chiếc xe Jeep mất phanh phá tan hàng rào phòng hộ, cát vàng
bay đầy trời.
Bành Dã lấy thân mình làm đệm, ngã xuống đất. Quán tính
kéo hai người lăn xuống dốc núi với tốc độ cao, đập thẳng vào
hàng rào phòng hộ. Bành Dã kêu lên một tiếng, nhăn mặt vì đau.
Chiếc xe Jeep rơi xuống vách núi, tiếng động đinh tai nhức óc.
Một đám mây cát bụi hình nấm từ bên dưới bốc lên.
Trình Ca lập tức bò dậy: “Anh không sao chứ?”
“Không sao”. Bành Dã rũ đất cát trên đầu, cũng ngồi dậy.