ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 406

Trình Ca phủi cát trên mũi, dịch vào gần bên cạnh Bành Dã,

thấp giọng hỏi: “Máy ảnh bị lấy mất rồi mà, vì sao vẫn có người
đuổi giết tôi?”

Giọng Bành Dã hơi lạnh nhạt: “Chúng ta nghĩ sai rồi”. “Nghĩ sai

cái gì?”

“Lâm Lệ gặp phải đám người chuyên dàn cảnh ăn vạ thông thường,

không phải người của Chồn Đen”.

Trình Ca mím môi, hỏi: “Nói vậy thì chỉ cần trả tiền bồi thường

cho Lâm Lệ, máy ảnh sẽ có thể lấy lại?”

“Ờ”. Bành Dã đáp. Hy vọng đám chủ xe kia không có hứng thú với

máy ảnh.

Vừa rồi bóng người đó lục lọi trên xe một hồi là đang tìm máy

nh. Bọn họ rời khỏi thị trấn Lưu Phong rồi lại quay về, không

biết người của Chồn Đen có đánh hơi được gì rồi đến dò hỏi Kim
Vĩ hay không.

Nếu Chồn Đen không phát hiện máy ảnh đã bị mất, trên quãng

đường sắp tới anh và Trình Ca sẽ luôn là mục tiêu của Chồn Đen.

Nếu Chồn Đen phát hiện máy ảnh đã mất, anh và Trình Ca

trên đường sẽ được an toàn, nhưng lúc đến thôn Mộc Tử sẽ phải đoạt
lại máy ảnh từ đám người của Chồn Đen và cả đám ăn vạ.

Nắng càng lúc càng gắt.

Đến lều cỏ tranh, ông già thấy hai người về, thở phào than:

“Không phải anh chị đắc tội với người nào đấy chứ?”

Bành Dã nói: “Trộm đồ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.