ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 65

Trình Ca: “Hôm qua ở khách sạn tôi nhìn thấy một người đàn

ông, nhưng hoàn toàn không có ấn tượng”.

“Cô lại nói dối rồi”.

“Sao?” Trình Ca nhướn mày: “Vì sao anh lại nói thế?” “Cô là

nhiếp ảnh gia, quan sát chi tiết là thói quen của cô”.

Trình Ca chậm rãi mỉm cười: “Anh lại nói sai rồi, tôi là khách lữ

hành”.

Bành Dã đánh giá cô một lát, cuối cùng nói: “Vậy thì tôi đã đoán

sai. Tiếp theo cô đi đâu?”

“Lhasa, Dram, Nepal”.

Anh gật đầu một cái, cầm đũa bắt đầu ăn, không còn hỏi nữa,

có vẻ không thấy hứng thú với bất cứ chuyện gì khác của cô.

Anh nhanh chóng ăn xong, uống hết chén nước rồi đứng dậy đi

thanh toán tiền.

Trình Ca không ngờ anh lại uống chén nước đó thật. Cô ngẩng

đầu lên nhìn. Anh đã đi tới cửa, do bắt gặp ánh mắt cô nên mới
gật đầu với cô một cái xem như tạm biệt.

Trình Ca chậm mất một nhịp, không kịp ngăn lại, anh đã ra khỏi

quán. Cô có chút trở tay không kịp, vốn tưởng rằng anh sẽ ở lại,
kiên quyết phải hỏi ra manh mối gì đó.

Cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc đuổi ra theo. Buổi sáng đường

phố đông đúc, người đàn ông đó đã không còn bóng dáng.

Cô nhìn trước nhìn sau mà không thấy, xoay người đi tới góc

phố, co chân đá vào chân tường: “Đáng ghét!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.