ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 75

“Trình Ca, em nói vậy chị sẽ không tức giận, cũng sẽ không vì thế

mà bỏ mặc em. Em càng ngày càng quá đáng rồi đấy, nhưng em là
bệnh nhân, chị biết em có áp lực tâm lý rất lớn, em không có linh
cảm, không chụp được tác phẩm tốt nữa, chính là bởi vì năm đó
Giang Khải và…”.

Trình Ca cắt cuộc gọi, ném điện thoại xuống thảm cỏ.

Cô vò đầu mấy cái rất mạnh tay, lại cầm điện thoại lên tìm số

của mẹ, nhanh chóng gửi đi một tin nhắn: “Mẹ còn dám nói chuyện
của con cho người khác nghe thì cứ thử xem!”

Cô tắt nguồn, ngồi một lát rồi đứng dậy cố gắng khởi động

xe nhưng vẫn vô dụng.

Trình Ca không hề có ý định gọi điện thoại tìm cứu hộ. Cô mang

máy ảnh ra đứng chụp ảnh trên bãi cỏ gần đó. Đã qua rất lâu mà
vẫn không có xe cộ chạy qua. Cô dựng giá ba chân, khởi động tính
năng chụp hẹn giờ, đứng tạo dáng tự sướng.

Bầu trời, núi tuyết, thảm cỏ, chiếc xe Jeep màu đỏ rách nát,

kính đen và vali, mọi thứ đều có thể làm nền và đạo cụ.

Weibo của cô đăng một loạt ảnh như áp phích quảng cáo, cảnh

sắc đẹp, kỹ thuật tốt, dáng người chuẩn, phong cách cao ngạo lạnh
lùng. Số fan lên đến cả triệu, trên tường toàn là những lời khen
ngợi, thỉnh giáo, hâm mộ.

Mọi người đều cho rằng cô là một người tích cực, lạc quan, tươi

sáng, có chí tiến thủ.

Tất cả các ý tưởng bố cục đều đã chụp xong, Trình Ca ngồi

phơi nắng trên mui xe, cầm máy ảnh sàng lọc ảnh mới chụp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.