ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 96

Khoảng cách ngắn dần, Trình Ca cười lạnh một tiếng, nói:

“Cũng vừa khéo luôn”.

Chính là gã hippie và cô nàng mắt gấu trúc.

Bành Dã thuận miệng hỏi: “Sao thế?”

Trình Ca đáp: “Cái bình xăng thủng và rỗng tuếch của xe tôi là

tác phẩm của hai đứa chúng nó đấy”.

Bành Dã không bình luận gì.

Anh nói với Thạch Đầu: “Dừng lại xem một chút”.

Trình Ca quay sang lạnh lùng nhìn anh: “Anh làm gì thế?” Bành

Dã vẫn nhắc lại câu trước: “Dừng lại xem một chút”. “Tôi nói rồi.
Bọn nó lấy trộm xăng của tôi”.

“Tôi nghe thấy rồi”.

Trình Ca tức giận bật cười: “Lấy ơn báo oán, anh là nhà đạo đức

mô phạm hả?”

Bành Dã nhìn lại cô một cái, ánh mắt rất nhạt nhẽo: “Tôi là chủ

xe”.

Thậm chí anh còn không thèm lý luận với cô: “Ngồi lên cái xe này

là phải làm theo ý tôi. Hiểu chưa?”

Trình Ca yên lặng nhìn anh một chốc, lại nghe lời không phản

đối nữa.

Xe còn chưa dừng hẳn, gã hippie và ả mắt gấu trúc đã lao tới, chỉ

thiếu nước ôm đùi cứu tinh: “Đại ca, xe của bọn em bị hỏng, đại ca
sửa giúp bọn em một tay”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.