ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 123

ngày nào cô cũng làm cho mình thật bận rộn, nhưng ban đêm vẫn
không thể nào ngủ được, hàng đêm đều phải ru ngủ bằng rượu.

“Nếu uống cà phê là để hỏi thăm chuyện của mẹ tôi, sau khi ly

hôn bà ấy lại kết hôn rồi”.

“Tôi chỉ đến xem triển lãm ảnh của em thôi”.

Trình Ca không nói nữa, quay lại xem ảnh. Từ Khanh thỉnh thoảng

lại nhìn cô.

Cuối cùng Từ Khanh hỏi: “Người đàn ông này rất đặc biệt đối

với em, đúng không?”

Lúc này Trình Ca đang nhìn bức ảnh mặt trời lặn trên cao nguyên,

đống lửa đốt da thú đã tắt, bóng hình Bành Dã đứng cô độc bên
cạnh. Cô nhìn anh, không chuyển mắt đi được, chỉ muốn đi vào
trong khung ảnh, ôm chặt anh từ sau lưng.

Câu hỏi của Từ Khanh khiến trái tim Trình Ca trĩu xuống, trong

lòng có một tâm sự sâu lắng bắt đầu kích động. Cô nén tâm sự này
xuống: “Vì sao hỏi như vậy?”

“Bức ảnh này nhìn rất lưu luyến”.

Trình Ca mím chặt môi, sắc mặt hơi tái. Trong lòng cô như có

một quả bóng cao su, cực kỳ không yên. Cô đột nhiên nhớ ra có một
câu quên hỏi Bành Dã. Tại sao còn chưa hỏi mà đã quay về rồi?

A, cô nhớ ra rồi, cô không thể hỏi. Cô sợ anh cũng giống như

bọn họ.

Nhưng bây giờ cô đột nhiên lại muốn hỏi, cô chưa bao giờ muốn

biết đáp án như lúc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.