ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 157

“Đội trưởng, năm ngàn tệ mua tin tôi không cần nữa, cống hiến

cho sự nghiệp bảo vệ động vật, đội trưởng đừng nghi oan lòng tốt của
tôi…”.

“Hừ!” Mắt lé nhổ nước bọt vào mặt gã điên: “Toàn bộ gia sản của

bọn tao đều nằm ở đống da này, vậy mà tao lại nói tốt với Vạn Ca,
kéo mày đi theo cùng nhau phát tài. Vạn Ca nhất định sẽ làm thịt
mày…”.

Bành Dã đi ra ngoài xem một vòng, phát hiện chỗ này là một thôn

bỏ hoang sau chương trình di dân ba năm trước, không biết sao Vạn
Ca lại có thể nghĩ đến việc trốn ở đây.

Lúc lên đường quay về, Bành Dã hỏi Hồ Dương: “Bên chỗ Chồn

Đen thế nào?”

“Vẫn chưa tìm được”.

Bọn họ đã lần theo manh mối từ An An, tra ra Chồn Đen tên

thật là An Lỗi, ba mươi sáu tuổi, chưa lập gia đình, không có người
liên lạc mật thiết nào, chỉ quan tâm đến em gái.

Hồ Dương nói: “Nếu hắn đi tàu hỏa, máy bay hoặc vào khách

sạn là sẽ bị phát hiện. Nhưng mấy ngày nay đều không có tin tức,
có lẽ vẫn còn ở khu vực Thanh Tạng”.

Bành Dã nói một tiếng: “Tốt”.

“Có điều nói đến chuyện này… Có bắt được hắn thì việc tìm

chứng cứ cũng khó làm. Không phải bắt được tại hiện trường săn
linh dương hoặc buôn bán da thú, vật chứng khó tìm, trong nhóm săn
trộm không có người nào từng thấy mặt hắn nên cũng không có
nhân chứng. Chúng ta không thể chỉ vết sẹo nói hắn là Chồn Đen
được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.