ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 230

Bành Dã đánh răng rửa mặt xong ra ngoài phòng tắm, cô vẫn

nằm yên như vậy. Bành Dã đứng bên giường mặc áo, hỏi: “Không đi
cùng anh à?”

Trình Ca vẫn không có một chút động tĩnh nào.

“Bị đau thật à?” Bành Dã ngồi xuống bên giường, luồn tay vào

trong chăn lần theo bắp đùi cô.

Trình Ca co chân đạp mạnh, Bành Dã lập tức bật người nhảy lên

tránh được.

Bành Dã hỏi: “Vẫn còn sức à?”

Trình Ca cầm gối lên đập, lạnh lùng nói: “Tôi bị điên nên mới

bay hơn nửa vòng trái đất tới cho anh giày vò”.

Bành Dã đỡ được chiếc gối: “Ai bảo anh mạnh lên ấy nhỉ?”

“Cút!”

“Đừng phá hoại đạo cụ”. Bành Dã cúi người trả gối cho cô.

Trình Ca kéo gối về, co chân đá anh. Anh lại dễ dàng tránh

được, vươn tay tới vò tóc cô rối bù.

Trình Ca lại tỉnh táo nhìn thẳng anh. Anh mặc quần rằn ri, ống

quần bó cho vào trong ủng, hai chân dài thẳng tắp. Trên người là
chiếc áo may ô màu xanh bộ đội bó sát vào cơ thể săn chắc.

Bành Dã hết sức hưởng thụ ánh mắt này của cô, cười cười, nhìn

đồng hồ một cái: “Buổi tối về cho em”.

Trình Ca không tiếp lời, lại nằm xuống giường xoay lưng về

phía anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.