ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 326

Anh hôn cô: “Được”.

“Anh không giống Đức Cát”. Cô nói: “Nhưng lại giống nhau”.

“…”.

Bành Dã cúi đầu, vùi đầu vào cổ cô thật sâu.

Hôm sau người của đội Ba phải xuất phát tuần tra. Trước khi đi,

loạt áo chống đạn đầu tiên đã được đưa tới. Mọi người mặc áo
chống đạn vào, tâm tình đều hơi tế nhị.

Bành Dã ném cho Tiết Phi và Trình Ca mỗi người một chiếc.

Trình Ca cầm trên tay ước lượng, nói: “Hơi nặng”.

Bành Dã nói: “Đây là loại nhẹ rồi đấy. Loại nặng hơn mặc trên

người hành động không tiện”.

Ni Mã hỏi: “Thất Ca, có phải mặc cái này vào, đạn bắn thế nào

cũng không sợ đúng không?”

Bành Dã nói: “Bây giờ anh nổ súng thử xem nhé?” Ni Mã hỏi: “Có

thể thử được à?”

“Đương nhiên không được”. Bành Dã cười một tiếng, xoa đầu Ni

Mã, nói: “Đạn bình thường không xuyên được áo chống đạn nhưng
sẽ tạo thành tổn thương do va đập, nếu nghiêm trọng cũng sẽ nguy
hiểm đến tính mạng. Hơn nữa còn có một số loại đạn có thể bắn
xuyên được. Tất cả phải cố gắng bảo trọng, đừng tưởng mặc áo
chống đạn vào là có miễn tử kim bài rồi”.

Mọi người đáp: “Vâng ạ”.

Trình Ca nghe vậy lấy điện thoại tìm kiếm về “xuyên thủng áo

chống đạn”, kết quả trả về khiến cô yên lặng rất lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.