ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 382

Cô kéo chặt chiếc chăn bông quấn trên người, hờ hững mở ra

xem, bất ngờ nhìn thấy một bài ký sự: “Truyền thừa ở trạm bảo vệ
Nam Kiệt”.

Cô sững lại vài giây, gió thổi trang báo bay phần phật. Cô đưa

ngón tay kẹp thuốc giữ trang báo lại.

Bài ký sự kể về những câu chuyện đời này qua đời khác ở trạm

bảo vệ Nam Kiệt, nói năm ngoái nhóm săn trộm lớn nhất

của Chồn Đen bị đánh sập, bọn đầu sỏ bị bắt; nói trạm bảo vệ

cuối cùng đã thành lập được tổ thu thập bằng chứng học theo mô
hình của Kruger ở Nam Phi. Còn nói về các câu chuyện nhỏ trong
cuộc sống và công việc của các đội viên trạm bảo vệ.

Có một bức ảnh toàn bộ thành viên đứng trước cửa trạm bảo vệ,

mỗi người đều đứng thẳng tắp, vẻ mặt bình tĩnh, không buồn
không vui.

Đức Cát đứng ở chính giữa.

Nơi quen thuộc này cô sẽ không quay về nữa. Cô đã cắt đứt tất

cả liên lạc với nơi đó.

Bài báo viết: “… Đức Cát là người đứng đầu đội. Các đội viên

lần lượt hy sinh, trạm bảo vệ trải qua mưa gió, Đức Cát vẫn dẫn theo
các thế hệ đội viên kiên trì giữ vững, đến cuối cùng mây mờ gió
nhẹ, rũ bỏ tất cả, giao lại vị trí đại đội trưởng cho người tiếp theo…”.

Trình Ca nhìn chằm chằm mấy chữ “các đội viên” rất lâu.

Cô đưa tay sờ hai chữ đó, gió thổi tàn thuốc rơi vào mu bàn tay

cô.

“Các đội viên”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.